TÌM NHANH
BỆ HẠ, KHÔNG THỂ
Tác giả: Đại Phi
View: 11.563
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 52: Ra sức làm nàng, đâm nàng (HHH)
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo
Upload by [L.A]_Tangguo

Chương 52: Ra sức làm nàng, đâm nàng (HHH)

Quy đầu lớn hình nấm đâm thẳng vào nơi sâu nhất không thể tiếp nhận, đau xót chặt khít trong phút chốc khiến Nhiễm Diên cong thắt lưng thét lên, đó là một loại phản ứng xuất phát từ bản năng, đôi mắt mở to dập dềnh sóng nước hiện lên đầy đau đớn.

 

“Bây giờ chắc hẳn A Diên càng muốn giết ta chăng?”

 

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Xung kích khiến thịt hoa thắt chặt, lồng ngực cứng rắn của Quý Thịnh đè nặng lên Nhiễm Diên nhỏ bé xuội lơ trên mặt đất, tà tứ liếm khối tròn trịa đầy đặn, hưởng thụ sự run rẩy của nàng lúc này.

 

Đợi 54 ngày, chỉ có thời khắc này, hắn mới có cảm giác được sống lại.

 

“Ưm, đâm sâu chứ, A Diên đang khóc sao? Ngoan, nếu không muốn đau thì phía dưới phải chảy nhiều nước hơn.”

 

Thô bạo tàn nhẫn trên người hắn hoàn toàn bóc trần, đây mới thực sự là Quý Thịnh. Mặc dù cười dịu dàng nhưng không thể che giấu sự biến thái tận xương cốt của hắn. Vương bào chưa được cởi ra, xộc xệch xoay sang bên hông, thứ trong quần đã dần dần ngẩng đầu, bất chấp hành lang khô khan, Quý Thịnh mặc sức đi vào huyệt thịt, hiện giờ hắn chỉ muốn xác định một việc.

 

Giữ lấy nàng, làm cho nàng đau, để nàng không bao giờ rời khỏi hắn nữa!

 

“A a! Đừng… đừng mà… Đau quá… Buông ra…”

 

Hoa kính chật hẹp bị cự vật thô to mãnh liệt chen vào, nơi riêng tư mềm mại đau rát, Nhiễm Diên dồn dập thở dốc, sự khó chịu của nàng đều do người đàn ông trên người gây ra, hắn như một con dã thú cuồng điên, dùng dương vật cứng rắn thô bạo lấp đầy nàng.

 

Tiếng khóc tỉ tê của Nhiễm Diên dần trở nên kiều mị bất lực, trong lúc thân thể va chạm kịch liệt, đồi tuyết như tơ như lụa bị Quý Thịnh gặm nhấm hết lần này đến lần khác, mút khẽ, vuốt ve, hắn say đắm nàng đến bệnh hoạn.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

“A Diên, nàng không thể rời khỏi được, bất luận nàng trốn đến đâu, bản vương đều sẽ tìm được nàng, sau đó ra sức làm nàng, xỏ xuyên nàng… như thế này, đúng rồi ~ Dùng huyệt nhỏ của nàng hút chặt một chút.”

 

Nhiễm Diên đầm đìa mồ hôi lạnh bị hắn thâm nhập một lần nữa, đâm vào rút ra lạnh lùng. Quý Thịnh còn hiểu thân thể này hơn nàng, mặc sức phóng túng trêu chọc tất cả các điểm nhạy cảm, bức bách nàng trầm luân đê mê vào nhục dục trong đau đớn. Cửa mình vốn yêu mị vô cùng, bị ngọn lửa dục vọng làm cho trướng đầy, dần dần có phản ứng sinh lý, nếp hoa co thắt chảy ra một dòng dâm thủy trơn trượt khiến Nhiễm Diên xấu hổ cực kỳ.

 

“Buông ta ra! Ưm ư ~”

 

Nàng và hắn đã điên cuồng làm tình ở rất nhiều nơi, trên giường, bàn trang điểm, bàn sách, thậm chí ở ngoài trời, nhưng đến hôm nay mới bị cưỡng đoạt trên sàn nhà như vậy, lần đầu bị điên cuồng tấn công. Nhưng bất luận là trừng phạt hay là phát tiết dục vọng, Nhiễm Diên đều bị hắn làm đến sảng khoái.

 

“Nghe xem, A Diên gọi dâm đãng biết bao, rõ ràng là rất thoải mái, vì sao còn muốn buông ra?”

 

Hắn kéo hai chân căng cứng của nàng lộn lên trước ngực nàng, khối bạch ngọc cân xứng giữa hai chân, khe nhỏ bị côn thịt đỏ tím chọc thành một lỗ lớn, đã không còn vẻ xinh đẹp như ban đầu, cự vật ép buộc cắn nuốt quá độ khiến người ta sợ hãi, ngoài thân gậy gồ lên gân xanh, mị thịt xinh đẹp chảy ra một dòng nước nhờn.

 

“Nơi này của A Diên thích nhất được gậy to của bản vương lấp đầy, không có ta, nam nhân khác có thể thỏa mãn được nàng sao? Hửm!”

 

Quý Thịnh nặng nề động thân, nâng cằm Nhiễm Diên lên, nàng bị ép nhìn về phía hắn. Người đàn ông trước mặt có khuôn mặt tuấn mỹ có thể khiến cho người ta mê muội, trong đôi mắt đen ẩn chứa những tình cảm không rõ, có đau thương, có tức giận, càng nhiều hơn là tuyệt vọng.

 

Trong lòng Nhiễm Diên bỗng dâng lên một tư vị xót xa khó chịu, bi thương tuyệt vọng từ nội tâm cứ như thế lan ra, đâm thẳng vào trái tim nàng. Trong thoáng chốc đó, hắn lại chen vào sâu hơn.

 

“Nhìn xem, dương vật của ta đâm vào trong bụng A Diên rồi, nếu như không uống thuốc tránh thai, không lâu sau nữa, ở đây sẽ sinh hạ con của ta phải không?”

 

Hắn thở gấp, dịu dàng xoa chỗ gồ lên trên bụng tuyết trắng của nàng, côn thịt đâm vào thật sâu, để lại dấu vết làm người ta hưng phấn ở nơi đó. Trong lời nói lộ ra một chút quyến luyến lại u ám đến đáng sợ.

 

Thuốc tránh thai!

 

Hắn đã biết rồi…

 

Cằm bị bóp đau, Nhiễm Diên cố nén tiếng nức nở yêu kiều, hoảng hốt nhìn nam nhân không ngừng ra vào trên người mình, hoa tâm mềm mại nhạy cảm nhất trong cơ thể đang bị hắn dùng quy đầu đánh mạnh, côn thịt ma sát mị thịt liên hồi, vang lên tiếng nước dâm mị.

 

“Ưm! Ta…”

 

Một cảm giác khô nóng kỳ diệu lẫn với sự chột dạ lan tràn trong cơ thể nàng, thân thể trắng tuyết mềm mại lả lướt không ngừng run lên, hai chân bị ép lên cao trượt xuống sàn nhà, lần này Qúy Thịnh thẳng tay giữ lấy eo nàng, xương hông cứng rắn đánh mạnh vào hoa tâm tê dại của nàng.

 

Luồng nhiệt dâm loạn ở nơi giao hợp đang thiêu đốt nhục dục duy mỹ.

 

“A Diên run cái gì, đừng sợ. Ta biết nàng làm thế vì không yêu bản vương, cho nên ta đã không tức giận.”

 

Hắn nâng thân lên cười dịu dàng với nàng, giọng nói khàn khàn trầm thấp, bả vai cường tráng và lồng ngực phơi bày trong không khí, hiện ra một chút hoang dã và cuồng ngạo, ngón tay dài khẽ xoa nắn trên bầu ngực đẫy đà đứng thẳng, đó là nơi gần với trái tim nàng nhất.

 

Những cú đâm chọc và ma sát thần tốc mang theo âm thanh, khiến cho nàng và hắn đều có được khoái cảm tột cùng, mật nước chảy ra, côn thịt to lớn cứng rắn, hòa cùng tiếng tí tách nhảy múa của tàn lửa, Nhiễm Diên đã không còn nghĩ được hắn đang nói thật hay giả.

 

“A a!”

 

Nơi dâm đãng bên trong co giật như báo trước, càng ngày càng nhiều bọt trắng chảy ra ở nơi hai người giao hợp điên cuồng, lớp lớp thịt mềm bọc kín cự long to lớn, cú đâm mạnh khiến đầu thịt tiến thẳng vào tử cung. Nhiễm Diên khóc lóc, nhắm chặt mắt. Rõ ràng là cường bạo không tình nguyện, cuối cùng nàng lại bị chìm nổi trong khoái cảm cao trào.

 

Dây thần kinh trong đầu căng như sắp nứt ra, đôi mắt ngấn nước mơ màng nhắm hờ lại nhìn thấy Quý Thịnh cầm lấy gậy kim loại nóng đỏ trong vạc than.

 

“Ngươi … A!!!”

 

Thời khắc đau đớn ngấm vào xương tủy khiến đầu óc Nhiễm Diên trống rỗng, cao trào lên đến đỉnh, vì đau đớn mà huyệt thịt co rút kịch liệt tiết ra từng dòng mật thủy, nuốt côn thịt của Quý Thịnh vào sâu trong tử cung. Trước khi nàng ngất đi đã bắn ra cuồn cuộn tinh dịch nồng đậm ở nơi căng chặt vô cùng.

 

Trong không khí, mùi gay mũi của máu thịt bị đốt nóng nhanh chóng bị hương vị hoan ái dâm mị lấn át đi…


 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)