TÌM NHANH
HẰNG SỐ TÌNH YÊU
View: 7.470
Chương trước Chương tiếp theo
CHƯƠNG 54: CANH HAI
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần
Upload by [L.A]_Rượu Cần

Bởi vì hành động cuối cùng của Triệu Hi, các bạn học có xu hướng nghiêng về một phía, lấy tất cả các phiếu bầu trong tay bỏ phiếu cho Đinh Ninh.

 

Trong các giáo viên bộ môn có mấy người vốn không tán thành bỏ phiếu bình chọn kiểu này, theo ý của họ, sao cần phải phiền toái như vậy, thành tích của ai tốt thì đưa học bổng cho người đó, rất rõ ràng.

 

Thành tích của Triệu Hi kém xa so với Đinh Ninh, chỉ là bởi vì điểm cộng ngoài tương đối cao mà thôi.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Họ không chút do dự bỏ phiếu cho Đinh Ninh, bởi vậy không cần hồi hộp theo dõi, Đinh Ninh giành được suất học bổng duy nhất của lớp.

 

Sau khi tan học đi ra khỏi phòng, chân Đinh Ninh cũng vẫn còn đang run rẩy, hơi đứng không vững.

 

Ôn Niệm Niệm chạy nhanh đến đỡ lấy cô: “Cậu giỏi quá, đây là một bước đi lớn đó!”

 

Có thể giành được toàn bộ số phiếu thật ra cũng không phải rất chuyện quan trọng ,thu hoạch lớn nhất là cô đối mặt với nhiều người như vậy, có thể lấy hết can đảm mở miệng nói chuyện. Sau này, nói không chừng có thể trở nên giống với những người bình thường.

 

Quý Trì vui đến mức bế Đinh Ninh lên quay một vòng, Đinh Ninh rất xấu hổ, bảo cậu ta nhanh chóng thả cô xuống.

 

Giang Dữ lười biếng đứng dựa vào bên cánh cửa phòng, đôi mắt hẹp dài, sắc sảo, nhìn về phía Ôn Niệm Niệm ――

 

“Chuyện đồng ý với tớ...”

 

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Được rồi, tớ sẽ không nuốt lời, đi cùng với cậu là được.”

 

Khóe miệng của Giang Dữ nhếch lên, sự sắc sảo trong đôi mắt lập tức tan thành mây khói, có vẻ phong lưu đa tình.

 

Trái tim của Ôn Niệm Niệm bỗng nhiên ngừng đập một giây.

 

Vẻ cười rộ lên của cậu ấy thật là...

 

Giết người tuyệt đối.

 

……

 

Thầy Vương chủ nhiệm lớp đã nộp đơn xin học bổng của Đinh Ninh cho trường chưa tới hai ngày, thì bị nhà trường học gạt bỏ.

 

Lý do gạt bỏ là, bị đích danh bạn cùng lớp tố cáo, Đinh Ninh đang yêu sớm.

 

Lý do này, đừng nói là bạn cùng lớp, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng không tin.

 

Đinh Ninh là học sinh mà thầy Vương dạy từ thời trung học cơ sở, đứa nhỏ này sống hướng nội, đối với cô mà nói, yêu sớm gần như là chuyện không thể xảy ra.

 

Trung học phổ thông Đức Tân quản giáo tương đối nghiêm khắc đối với chuyện yêu sớm, đã có người tố cáo, hơn nữa còn tố cáo với tên thật và lời thề thốt, nhà trường lập tức bỏ tên ra, điều tra rõ ràng trước rồi nói tiếp.

 

Một lẽ tự nhiên, suất học bổng này được chuyển xuống cho Triệu Hi.

 

Triệu Hi cũng không tránh né, nói thẳng là cô ta tố cáo với nhà trường, cô ta vô cùng chắc chắn về chuyện này, bởi vì chính miệng Giang Dữ đã thừa nhận, Đinh Ninh là người vô cùng quan trọng đối với cậu ấy.

 

Hơn nữa, lúc trước Đinh Ninh ở trong vườn hoa nhỏ, cũng từng chất vấn cô ta, có phải thích Giang Dữ không, còn nói Giang Dữ đã có người mình thích rồi.

 

Nhiều dấu hiệu như vậy, còn không phải yêu sớm sao!

 

Đinh Ninh bị Triệu Hi làm tức đến mức một câu cũng không nói lên lời.

 

Chuyện này được bàn tán xôn xao ở trong trường, vốn dĩ, Giang Dữ sẵn lòng giúp Đinh Ninh, đã rất kỳ lạ, Triệu Hi lại thề thốt như vậy, giống như nếu cô ta nói dối thì sẽ bị thiên lôi đánh.

 

Điều này làm cho các bạn học cũng bắt đầu hoài nghi, càng đừng nói đến các lãnh đạo trường lúc nào cũng thần hồn nát thần tính về việc yêu sớm trong trường.

 

Chủ nhiệm lớp tuy rằng tin tưởng Đinh Ninh, nhưng đây là quyết định của các cấp lãnh đạo nhà trường, ông cũng không biết làm thế nào.

 

Suy cho cùng, xuất học bổng này là do tập đoàn xí nghiệp ngoài trường học tài trợ, hơn nữa thời gian tài trợ ba năm, cần phải thật thận trọng.

 

Nếu để người đầu tư biết tác phong của học sinh nghèo khó mình giúp đỡ không đoan chính, còn có khuynh hướng yêu sớm như vậy, vậy thì vô cùng xấu hổ.

 

Cuối cùng, xuất học bổng cho học sinh nghèo khó cuối cùng cũng xác định, mỗi lớp một học sinh, chọn ra tổng cộng sau học sinh nghèo vượt khó, Triệu Hi thay thế bổ sung cho Đinh Ninh, cũng đứng trong số đó.

 

Khoảng thời gian đó, Đinh Ninh chịu đủ đả kích, không bao giờ nói chuyện với bất kỳ ai nữa, một lần nữa sống khép kín.

 

Trong lòng Ôn Niệm Niệm vô cùng khó chịu, không dễ gì bệnh tình mới hơi thuyên giảm, gần như trở nên càng gay go hơn.

 

Trao học bổng, cuối cùng sẽ có một buổi lễ tài trợ được tổ chức tại hội trường lớn của trường, do người phụ trách doanh nghiệp trực tiếp trao giải thưởng cho các học sinh nghèo khó.

 

Lúc Ôn Niệm Niệm đi qua tờ poster thông báo buổi lễ trao học bổng, trong lúc vô ý nhìn thấy trong những nhà tài trợ, lại có cái tên quen thuộc.

 

……

 

Tối hôm lễ trao giải, Triệu Hi trang điểm nhẹ nhàng cho mình, mặc một bộ váy dài xinh đẹp, thật xinh đẹp đi đến hội trường lớn của trường.

 

Dòng người chen chúc xô đẩy rộn ràng nhốn nháo trong hội trường, để có thể khiến doanh nghiệp tài trợ cảm nhận được sự nhiệt huyết của trường, nhà trường ép buộc học sinh của mỗi lớp đều phải đến tham gia buổi tiệc trao giải.

 

Đinh Ninh hoàn toàn không muốn tham gia bữa tiệc này, tuy rằng bên ngoài cũng nói không sao, nhưng... trong lòng vẫn ưu sầu.

 

Cuối cùng, Ôn Niệm Niệm cưỡng ép lôi Đinh Ninh đến tham gia buổi tiệc.

 

Đinh Ninh ngại từ chối Ôn Niệm Niệm, cố đè nén tâm lý không thoải mái, ngồi xuống hàng ghế phía sau cùng cô.

 

Lễ trao giải sắp bắt đầu rồi, sau khi vài vị lãnh đạo nhà trường ngồi xuống hàng ghế phía, chủ nhiệm giáo vụ đi ra ngoài nhận mấy cuộc điện thoại, sau khi quay lại nói bên tai hiệu trưởng mấy câu, sắc mặt của hiệu trưởng bỗng nhiên thay đổi, nhìn về phía bên cửa hội trường lớn.

 

Vị phu nhân mặc bộ váy vest màu đen đi vào, ngồi hàng ghế đại biểu cho khách quý ở hàng trước, thoạt nhìn khí chất phi phàm.

 

Lãnh đạo trường không ngờ tới tới, phó tổng giám đốc tập đoàn Giang thị phía nhà tài trợ- Thẩm Dao, lại đích thân ghé bước đến đây.

 

Lễ trao giải hằng năm trước đây, đều chỉ là lãnh đạo chủ quản công ty tới, hoàn toàn không ngờ tới. Năm nay, Thẩm Dao lại đích thân đến đây!

 

Đúng là rồng đến nhà tôm.

 

Một vài lãnh đạo trường vội vàng đi đến bắt tay với Thẩm Dao, đầy nhiệt tình báo cáo tình hình của các em học sinh nghèo vượt khó năm nay.

 

Đinh Ninh viết mấy chữ, đưa cho Ôn Niệm Niệm: “Chị này, nhìn mặt rất quen.”

 

Ôn Niệm Niệm cười cười, ghé sát vào cô ấy thấp giọng nói: “Chị gì chứ! Đây là dì Thẩm, chúng ta đã từng gặp tiệc sinh nhật của Giang Dữ rồi.”

 

Đinh Ninh bỗng nhiên mở to đôi mắt, bừng tỉnh nhớ ra, chả trách lại nhìn quen như vậy, bà không phải là mẹ của Giang Dữ sao, sao bà lại ở chỗ này...

 

Hai cô gái đồng thời nhìn về phía Giang Dữ bên cạnh, Giang Dữ chớp chớp mắt, tỏ vẻ chính mình cũng không biết chuyện gì.

 

Lễ trao giải rất nhanh đã sắp bắt đầu, phu nhân Thẩm Dao đích thân lên sân khấu, để trao giải thưởng cho những học sinh nghèo khó xuất sắc chăm chỉ.

 

MC lần lượt đọc tên của từng học sinh, giới thiệu đơn giản về thành tích xuất sắc và giải thưởng mà các học sinh này giành được cho Thẩm Dao.

 

Thẩm Dao cũng mỉm cười, trao giải cho từng học sinh, nói: “Phần thưởng này không phải vì giúp đỡ tình cảnh khó khăn của các trò, mà là vì khen thưởng sự xuất sắc của các trò.”

 

Câu nói này vừa dứt, vẻ tự ti trên mặt của các bạn học tan thành mây khói, trong ánh mắt bỗng nhiên bừng sáng, sống lưng cũng thẳng đứng.

 

Ôn Niệm Niệm chọc chọc khuỷu tay của Giang Dữ bên cạnh, nói: “Mẹ cậu thật tốt.”

 

Nét mặt Giang Dữ nên rất dịu dàng: “Ừ.”

 

……

 

Đọc đến cái tên cuối cùng... là Triệu Hi được chọn thay thế bổ sung, cô xách váy, chuẩn bị đứng lên lên đài lĩnh thưởng.

 

Thẩm Dao lại bỗng nhiên nói: “Học sinh này, thì không cần lên sân khấu.”

 

Triệu Hi ngẩn người, nhìn về phía Thẩm Dao, lại phát hiện trên nụ cười nhã nhặn trên khuôn mặt bà, dần dần biến mất.

 

“Mời học sinh Đinh Ninh vốn đáng được nhận thưởng lên sân khấu.”

 

Thẩm Dao nói như vậy, hai người Đinh Ninh và Triệu Hi đều ngây ngốc.

 

Sự tình chuyển biến quá nhanh, tất cả mọi người đều không phản ứng kịp, bao gồm cả các lãnh đạo trường đang ngồi phía dưới.

 

Ôn Niệm Niệm nhanh chóng kéo Đinh Ninh đứng lên, đẩy cô về phía sân khấu lĩnh thưởng.

 

Thẩm Dao nhã nhặn nhìn Đinh Ninh, đưa phong thư đựng thẻ ngân hàng trong tay, vào trong tay Đinh Ninh: “Trò rất xuất sắc, xứng đáng với phần thưởng này.”

 

Triệu Hi cắn chặt môi dưới đến mức trắng bệch, cô ta cất cao giọng cắt ngang tiến trình trao giải, chất vấn: “Vì vậy, xuất học bổng này, chính là nhà tài trợ muốn trao cho ai thì trao sao!”

 

Thẩm Dao nhẹ nhàng liếc Triệu Hi một cái, với sự sắc sảo và mạnh mẽ trong ánh mắt, ngay lập tức làm tan rã tất cả sự can đảm của Triệu Hi, cô ta cảm thấy chân mình giống như mềm nhũn ra.

 

Ánh mắt của bà... làm Triệu Hi cảm thấy, rất giống một người.

 

Cô ta nhìn nhìn Giang Dữ ở cách đó không xa.

 

Quả nhiên, Thẩm Dao chậm rãi mở miệng: “Nghe nói, trò đã tố cáo với lãnh đạo trường rằng Đinh Ninh yêu sớm?”

 

Đối mặt với ánh mắt sáng quắc của các bạn học xung quanh, Triệu Hi cố chấp nén một hơi nói: “Vốn dĩ là vậy!”

 

Thẩm Dao cất cao giọng điệu, nói: “Có bằng chứng không?”

 

“Chính tai em nghe thấy bạn Giang Dữ nói, cậu ấy thích Đinh Ninh...”

 

Thẩm Dao thu tầm mắt lại, nhìn về phía hàng ghế cuối cùng trong hội trường, cất cao giọng: “Giang Dữ, trò đã nói như vậy sao?”

 

Các bạn học sôi nổi xoay người, nhìn về phía Giang Dữ.

 

Giang Dữ mặt không cảm xúc nói: “Con không nói như vậy.”

 

Các bạn học không ngờ tới đến đây qua đường, lại còn được ăn dưa hấp dẫn kịch tính như vậy. 

 

Thoáng chốc, cả hội trường đều sôi trào.

 

Triệu Hi nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu ta đương nhiên không thừa nhận, ai lại thừa nhận chính mình...”

 

Còn chưa dứt lời, Thẩm Dao lại bỗng nhiên nói: “Tôi tin tưởng cậu ấy, cậu ấy không nói dối.”

 

“Bà dựa vào cái gì...”

 

“Cậu ấy là con trai tôi.”

 

Vừa dứt lời, cả hội trường ồ lên.

 

Các bạn học đều biết nhà Giang Dữ rất có tiền, nhưng cậu ta thường ngày rất khiêm tốn, chưa từng lộ ra bất cứ thông tin gì liên quan đến gia đình mình, không ngờ tới, chủ tịch tập đoàn Giang thị vẫn luôn lập kế hoạch giúp đỡ các học sinh nghèo vượt khó trong trường, lại là mẹ của Giang Dữ!

 

Lúc này, thì xấu hổ rồi.

 

Triệu Hi tố cáo Đinh Ninh và Giang Dữ yêu sớm, bất luận có phải sự thật hay không, đều tạo ra ảnh hưởng không tốt đối với danh dự của Giang Dữ.

 

Như vậy… cô ta còn có mặt mũi nào nhận học bổng của tập đoàn Giang thị?

 

Trên mặt Triệu Hi lúc đỏ lúc trắng, hoàn toàn không dự đoán được sự việc lại trùng hợp như vậy.

 

“Không phải, phu nhân nghe tôi giải thích, không phải như vậy, tôi...”

 

Thẩm Dao không thèm liếc cô ta một cái, dưới sự hướng dẫn của MC, đi đến bên cạnh Đinh Ninh, trao phần tài trợ nặng trĩu này vào trong tay cô.

 

Đinh Ninh cảm kích nhìn bà một cái, thấp giọng nói: “Cảm ơn phu nhân.”

 

“Không, dì nên cảm ơn các con.” Thẩm Dao cười với Đinh Ninh nói: “Về công, phần thưởng này, là khen thưởng cho sự phấn đấu và khổ cực của con. Về tư... phải cảm ơn các con, bằng lòng làm bạn với con trai dì.”

 

Đinh Ninh kinh ngạc, không ngờ tới Thẩm Dao lại cảm ơn cô chuyện này, cô nghiêng đầu nhìn nhìn Giang Dữ Quý Trì và Ôn Niệm Niệm, Ôn Niệm Niệm mỉm cười với cô, cổ vũ cô cố lên.

 

Thật ra, có thể gặp được họ, Đinh Ninh mới cảm thấy bản thân mình là người may mắn nhất.

 

Họ giống như những ngôi sao, chiếu sáng bầu trời đêm đen hiu quạnh của cô.

 

……

 

Giang Dữ ghé sát vào Ôn Niệm Niệm, thấp giọng nói: “Thảo nào hôm nay chủ tịch Thẩm lại đích thân tới đây, là cậu... đi tìm mẹ tôi.”

 

Ôn Niệm Niệm biết, không thể giấu được Giang Dữ chuyện gì.

 

Cô chính xác đã gọi điện thoại cho Thẩm Dao, nói rõ chuyện này với bà một cách đơn giản, nhưng không phải bởi vì chuyện Giang Dữ bị vu cáo yêu sớm, mà là bởi vì chuyện này vốn dĩ khiến người khác rất ngột ngạt.

 

Phía nhà trường sợ bị phía tài trợ truy cứu, bất luận nội dung tố cáo có thật hay không, cũng phải ép xuống, dù sao số xuất học bổng vẫn như cũ, thay đổi người thì thay đổi người, ảnh hưởng cũng không lớn.

 

Nhưng đối với học sinh bị người khác thay thế, hoàn toàn không công bằng.

 

Ôn Niệm Niệm không thể ngồi nhìn bạn của mình sau khi cố gắng nỗ lực nhiều như vậy, lại bởi vì tư lợi của nhà trường. Mà thành hai bàn tay trắng.

 

“Chủ tịch Thẩm thường ngày rất bận.” Giang Dữ bâng quơ hỏi: “Cho dù cậu nói với bà, bà cũng không chắc chắn có thời gian quan tâm đến chuyện này.”

 

“Tớ tin dì nhất định sẽ quan tâm.”

 

“Vì sao.”

 

Ôn Niệm Niệm cười: “Cậu muốn biết?”

 

Giang Dữ hơi hơi gật đầu, hàng lông mi mềm rủ xuống, che đi mí mắt ――

 

“Ừ.”

 

“Bởi vì, dì là mẹ của cậu...”

 

Ôn Niệm Niệm ghé sát vào lỗ tai cậu, thì thầm nói: “Mà cậu, là người con trai chính trực nhất... mà tớ từng gặp.”


 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)