TÌM NHANH
NAM CHÍNH ĐỀU YÊU TÔI
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 52: Về nước
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush
Upload by Thích ngủ lười làm cầu được tổ độ như Lelush

Bùi Yên, nữ, dân tộc Hán, 20 tuổi, học viện nghệ thuật khoá 2018 khoa chính quy. Cùng nhiều người khác phái quan hệ hỗn loạn, trái với nội quy trường học, đã chịu xử phạt, hủy bỏ tư cách du học 

 

Ở phòng giáo vụ.

 

Chiều thứ hai thông báo xuất hiện ở đại học A, không thể nghi ngờ chặt chẽ chứng thực tội danh của Bùi..

 

Nếu nói mấy hôm trước chỉ là âm thầm, như vậy có thông báo, mọi người trực tiếp bắt đầu công khai cô lập.

 

Mặc kệ là ngồi ở phòng học hoặc nhà ăn, hay là ở trên lớp trên đường, đều có vô số ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cô, ném cho cô vài lời khó nói.

 

Mà di động, mỗi ngày nhận được vô số tin nhắn nặc danh:

 

“Người như mày sao còn chưa cút ra đại học A?”

 

“Có chút lòng tự trọng thì thôi học đi.”

 

Bùi Yên vẫn chưa bị phá huỷ giống người khác mong muốn, cô vẫn như cũ từng bước đi học, làm lơ tất cả ánh mắt.

 

Chỉ yên lặng tắt di động, mua một đống thức ăn nhanh đặt ở ký túc xá, mỗi ngày chỉ ở khu dạy học và ký túc xá.

 

Cô trở nên trầm mặc ít lời, giống như một ngày không mở miệng nói chuyện.

 

Cũng không hề đếm Kính Hồ vẽ, không đi dạo con đường đầy cây xanh, thậm chí triển lãm nghệ thuật không còn có bóng dáng của cô.

 

Chỉ có ký túc xá thành nơi tránh né an toàn.

 

Ở cuộc sống đơn điệu tuần hoàn lặp lại, cô cho rằng mình bắt đầu thói quen mới.

 

Nhưng mỗi đêm trằn trọc khó ngủ ở trong mơ bừng tỉnh, sáng sớm ướt đẫm cả đệm chăn.

 

Không tiếng động nói cho cô:

 

Chuyện như vậy cho dù trải qua nhiều lần cũng không thành thói quan được!

*****

Lâm Dịch Phong ở New York cũng chưa gọi cho Bùi Yên, mỗi khi muốn gọi đã bị hắn cắt đứt.

 

Hắn trở nên do dự, lo lắng cô không nhận điện thoại, không muốn nghe tiếng điện thoại bị ngắt, sợ hãi cô nói lời lạnh nhạt.

 

Càng sợ hãi chính mình hay không bức nàng thật chặt.

 

Đêm đó cô rất yếu ớt, giống như một cây liễu rủ xuống, nhẹ nhàng nếu gập lại sẽ bị chặt đứt.

 

Lâm Dịch Phong không dám ép nữa, mỗi đêm khi nhớ cô, chỉ có thể lấy ảnh trong di động, ánh mắt mê luyến.

 

Đó là một trong số rất ít thứ mà hắn trân quý, đều là lúc cô ngủ.

 

Hắn trộm mở camera chụp lúc cô ngủ, cô thường xuyên hơi hơi run rẩy mí mắt nhưng lại không mở.

 

Ánh mắt hắn say mê, cách màn hình miêu tả môi nhỏ xinh, khuôn mặt hồng hào, cái trán đầy đặn…

 

Sau khi sự nhớ nhung hơi vơi đi, là sự trống rỗng cùng mờ mịt.

 

Hắn còn có cơ hội sao?

 

Hắn tự loại bỏ các khả năng khác, an ủi chính mình còn có cả đời đi bồi thường cô, còn có vài chục năm đối xử tốt với cô.

 

Cuối cùng sẽ có một ngày, cô sẽ chấp nhận mình!

 

Dùng công việc và ảnh chụp của cô gây tê chính mình vì thế hắn cũng không biết chuyện trong nước. Lúc hắn biết chuyện, đã qua mấy ngày.

 

Lúc ấy ảnh chụp cùng video đăng lên các nền tảng xã hội khác, bao nhiêu người nhìn thấy.

 

Tự nhiên cũng bao gồm cả Lâm Dịch Phong.

 

Nhưng mà trong video mặt hắn đã bị che, không thấy rõ, chỉ nhìn chiếc xe kia có chút quen mắt.

 

Xem xét nửa ngày mới nhớ tới, trời ạ, Lâm Dịch Phong không phải cũng có một chiếc sao!

 

Vì thế sự mới lạ truyền tới.

 

“Các anh em, nhìn xem chiếc xe này có phải giống với xe của anh Phong không?”

 

“Tôi nhớ đây là bản giới hạn đi, cả thế giới chỉ có mười chiếc, không ngờ thành phố còn một chiếc đấy !”

 

Tống Từ lười biếng dựa vào giường lớn trong khách sạn, toàn thân trần trụi. Mới vừa làm xong một phát khiến hắn vô cùng sảng khoái, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút lại làm thêm lần nữa.

 

Trong miệng hắn ngậm điếu thuốc, bàn tay to lướt di động, nhìn mấy video kia chấn động rớt điện thoại xuống, tí nữa rơi vào tiểu đệ đệ.

 

Tống Từ sặc ho khan vài tiếng, xem lại video, khiếp sợ không thôi.

 

Con mẹ nó chính là Lâm Dịch Phong!

 

Người khác không biết, hắn sao có thể không biết?

 

Lần trước hắn chính mắt nhìn thấy Lâm Dịch Phong cùng cô gái kia.

 

Chói lọi đoạt bạn gái của bạn bè!

 

Hắn cũng không rảnh làm lại lần nữa, cũng chẳng thèm để ý có lệch múi giờ hay không, lập tức gọi điện cho Lâm Dịch Phong.

 

Nếu như người đàn ông đó biết, biết phụ nữ của hắn bị viết thành như vậy…

 

*****

 

Buổi chiều, trên đường cao tốc từ sân bay trở về.

 

Thư ký ngồi ở trên ghế phụ, cũng không dám thở mạnh, rõ ràng trên xe đã mở máy sưởi, hắn lại cảm thấy xung quanh không khí bị đông lạnh, từng luồng lạnh lẽo từ người bên cạnh toả ra.

 

Lâm tổng khuôn mặt đạm nhiên, mày nhíu lại là chuyện khủng bố nhất.

 

Giờ phút này mới biết được khi tức giận Lâm tổng như thế nào.

 

Hắn nhìn như tùy ý ngồi ở ghế sau, quanh thân cơ bắp căng chặt, giống như một con gấu chuẩn bị nhảy dựng lên cắm người.

 

Sắc mặt của hắn âm trầm, thời khắc nghiêng đầu đó, trong mắt tựa như muốn lăng trì người khác.

 

Thư ký thấp thỏm bất an, muốn hoà hoãn không khí lạnh lẽo này.

 

“Lâm tổng, tôi đã tra thời khoá biểu của Bùi tiểu thư, bây giờ tiểu thư đang học nghệ thuật giám định và thưởng thức, khu dạy học phòng 302.”

 

“Nơi phát tán video và ảnh có địa chỉ ở nước ngoài, còn ở trong nước là tiệm nét, tương đối khó tìm.”

 

“Camera khách sạn đã bị xoá, hiện tại còn không rõ là ai đang âm thầm quay chụp.”

 

Lâm Dịch Phong nửa đêm nhận được điện thoại của Tống Từ, trực tiếp bảo người đặt vé gần nhất. Hắn ở trên máy bay xem đi xem lại video, tìm kiếm dấu vết để lại.

 

Hắn cau mày, lạnh giọng mở miệng:

 

“Trước liên hệ hiệu trưởng đại học A, huỷ bỏ xử phạt của em ấy!”

 

“Rà soát tin tức khách sạn vào tuần đầu tháng mười điều tra rõ bối cảnh bọn họ!”

 

“Còn bài viết trên Tieba, tìm ra IP mỗi bình luận, sau khi tìm được đưa tư liệu của bọn họ cho tôi.”

 

Hắn nhìn video nháy mắt đã cảm thấy không thích hợp,

 

Người nào bôi nhọ cô, làm ra kế hoạch hao tổn tâm huyết như thế?

 

Hơn nữa thu tay sạch sẽ như vậy, cũng mất công dẫn manh mối đến nước ngoài.

 

Rõ ràng là kế hoạch đã lâu!

 

Hắn mím môi, giọng nói lạnh lẽo:

 

“Trực tiếp bắt đầu tra người bên cạnh em ấy, bất luận quan hệ tốt xấu, mỗi người đều không buông tha!”

 

Thư ký Trương vừa ghi âm, vừa ghi vào sổ

 

Tâm cũng theo lời nói Lâm tổng run lên run lên.

 

Hắn rõ ràng cảm giác được sự tức giận của hắn, giống như muốn ăn thịt người 

 

Lâm Dịch Phong biên tập một bài đăng, trực tiếp đăng lên Tieba.

 

Hắn tiếp tục gọi điện cho Bùi Yên, vẫn là trạng thái tắt máy. Hắn nhéo mũi, trong lòng tràn ngập nôn nóng cùng lửa giận.

 

Cô không tín nhiệm hắn, một chút cũng không tin!

 

Cho nên xảy ra chuyện lớn như vậy, tình nguyện tự mình yên lặng chịu, cũng không tìm hắn, một cuộc điện thoại cũng không muốn điện!

 

Hắn đầy ngập chua xót, muốn ôm cô vào trong ngực trừng phạt, nhưng tràn đầy đau lòng!

 

Cô có bị người khác bắt nạt hay không?

 

Bình luận trên Tieba khó nghe như vậy, cô ở trường học sao có thể chịu được ánh mắt coi thường của người khác?

 

Cô có khóc hay không?

 

Chỉ cần nghĩ đến lúc hắn không ở đây, cô chịu đựng sự tra tấn. Tâm hắn tựa như có lỗ thủng, đau đến nỗi không hít thở được.

 

Vì sao lại nhận hết tất cả tội?

 

Rõ ràng người khởi xướng là hắn!

 

Là hắn không màng sự phản kháng của cô mà chiếm hữu cô!

 

Là hắn ba lần bốn lượt bỏ qua ý cô mà ép cô!

 

Hắn Lâm Dịch Phong mới là tội nhân!

 

Nghĩ đến cô khẩn cầu, khẩn cầu mình thả cô, hốc mắt hắn dần dần đỏ.

 

Môi hắn khẽ nhếch, không tiếng động lẩm bẩm:

 

“Yên Yên…”

 

*****

 

“Mau xem, Lâm Dịch Phong đăng bài!”

 

Một nữ sinh ở trong ký túc xá lướt Tieba, nhìn thấy “Lâm Dịch Phong” đăng bài.

 

Tieba một khi đã xác nhận danh tính thì tuyệt đối chuẩn xác, mà “Lâm Dịch Phong” đúng là —— khoa máy tính đại học A khóa 2016 tốt nghiệp.

 

Cô lập tức kích động kêu vài tiếng, mấy bạn cùng phòng chạy nhanh lấy ra di động,

 

“Trời má, đúng là Lâm Dịch Phong!!!”

 

“Hắn có phải cũng chê con kỹ nữ trà xanh loa, nói hắn khẳng định là bị lừa sao!”

 

Sau khi Click mới phát hiện chỉ có một đoạn ngắn

 

“Tất cả người đàn ông che mặt kia là tôi, còn dám chụp lén bôi nhọ bạn gái tôi tuyệt đối không có kết cục tốt!”

 

“Hai chúng tôi yêu nhau không liên quan đến mấy người, phàm là người bình luận ác ý trên Tieba, chờ nhận thiệp mời của luật sư đi!”

 

Ngắn ngủn một đoạn tàn khốc.

 

Nhìn đến thấy bài này cá fangirl lúng ta lúng túng không biết nói như nào, tam quan hoàn toàn bị điên đảo!

 

Cho nên từ đầu đến cuối Bùi Yên cũng chỉ là ở cùng Lâm Dịch Phong?

 

Hắn còn bảo vệ cô ta như vậy!

 

Các cô nghe thấy âm thanh tan nát cõi lòng, nam thần đã bị Bùi Yên bắt lấy sao?

 

 

Vì sao??!!

 

Đáy lòng ghen ghét, ngay sau đó nghĩ đến,

 

“Bùi Yên lúc ấy còn yêu đương với Vệ Diễn, đây không phải cũng là chân đứng hai thuyền sao?”

 

“Đúng vậy, phẩm đức bại hoại!”

 

Trong lòng các fangirl hơi chút cân bằng một chút, oán trách ánh mắt nam thần quá kém!

 

Chờ nhiều bình luận, mới phản ứng lại mình chuẩn bị nhận thư mời của luật sư rồi!!

 

Sắc mặt nháy mắt biến đổi.

 

90% người đại học A đều ở Tieba mắng Bùi Yên, tuy rằng rất nhiều người che giấu ID, nhưng công ty của đại thần máy tính cần một giây là có thể tìm ra.

 

Bọn họ xong rồi!!!

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)