TÌM NHANH
TINH TẾ SỦNG THÊ CHỈ NAM
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
View: 748
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 21
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi

 

Sau khi bị ném xuống mặt đất, Nguyên Đồng bất chấp thân thể đau đớn không chịu nổi, nhanh chóng xoay người đứng lên, cảnh giác nhìn dị thực trước.

 

Thật cảm ơn hơn hai tháng huấn luyện dã ngoại và cường hóa gen, làm cô lực phản xạ của cô nhanh nhẹn hơn trước, tuy vẫn chịu giới hạn trong điều kiện cơ thể của người Trái Đất cổ đại, nhưng xét các phương diện mà nói, cô đã đạt tới một trình độ mà người địa cầu không đạt tới được, rốt cuộc cũng có thể chịu được đau khổ mà trước kia không thể chịu nổi.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đây là một loài dị thực lớn lên có chút giống cây liễu, nhưng lại cao lớn hơn cây liễu rất nhiều, có thể nhìn ra mỗi một cây dị thực như vậy đều cao hơn mười mét, cành lá xum xuê, lá của nó cũng mỏng hơn lá cây liễu, cành cây có màu xanh biết như ngọc bích, cành rất dài thậm chí có khi còn dài hơn hai mươi mét, buông thõng xuống mặt đất, nhìn từ phía xa xa, giống như hàng vạn sợi tơ xanh biếc đung đưa theo gió, rất có ý thơ.

 

Nhưng mà ý thơ có đẹp đẽ đến đâu, cũng không thể che giấu được sự thật nó là một loài dị thực có thể giết người, cành của nó vô cùng mềm dẻo, thậm chí dao kim loại mà Leach mang theo cũng không thể cắt đứt được nó dễ dàng.

 

Trong thời đại tinh tế, động thực vật đã không còn là động thực vật đơn thuần như ở Trái Đất cổ đại, phía trước có thêm một chữ “dị”, ví dụ như thực vật, nếu chỉ là thực vật đơn thuần, sẽ không có bất cứ lực sát thương nào, không khác biệt mấy với thực vật trên Trái Đất. Còn dị thực, xem như một loại thực vật dị biến, dị thực cũng phân chia cấp bậc như dị thú, cấp bậc của dị thú dị thực càng cao, lực sát thương của chúng nó càng lớn, đương nhiên cô lượng hoặc giá trị dùng làm dược tề ẩn chứa trong đó cũng cực cao.

 

Mà nơi bọn họ không cẩn thận xâm nhập vào là nơi ở của một loài dị thực cấp hai, tên là Án Liễu, mật độ sợi của nó rất cao, có thể dùng để làm ra các loại trang sức rất đẹp, nhưng nếu mạo muội xông vào địa bàn của chúng nó, sẽ lập tức bị cành liễu thật dài của bọn chúng trói lại, xé nát thành máu thịt để làm phân bón sinh trưởng cho chúng.

 

Chỉ xem xét một lần, Nguyên Đồng đã thu hết hoàn cảnh xung quanh vào đáy mắt, trong lòng trầm xuống.

 

Bởi vì bọn họ không hiểu sao lại xui xẻo xông vào địa bàn của dị thực, xung quanh đều toàn loài Án Liễu này sinh trưởng, quả thật rất giống cừu con xông vào giữa bầy sói, căn bản không có khả cô chạy trốn.

 

“Đồng Đồng, cô vừa dùng tinh thần lực sao?” Leach đột nhiên hỏi.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Một người và một người máy vẫn ngồi dưới đất, cảnh giác nhìn chằm chằm đám Án Liễu.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Nguyên Đồng sửng sốt, nhớ lại trạng thái vừa nãy, rất giống như linh hồn bị tróc ra, mạnh mẽ túm chặt mà đám dị thực trói bọn họ…… Cái đó không phải linh hồn, mà là một loại tinh thần lực cụ hiện hóa ở não vực của con người mà thôi, nhưng nó quá mức chân thật mới có thể khiến cô nghĩ là linh hồn các thứ, hóa ra là không phải.

 

Có lẽ thứ mà nhân loại gọi là linh hồn, nhưng thật ra tương đương với một loại tinh thần thể thôi.

 

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Nguyên Đồng nhịn xuống cơn đau đầu, lần nữa nhớ lại tình cảnh lúc trước, tức khắc loại cảm giác vô cùng huyền ảo lại xuất hiện, giống như trục xuất linh hồn ra khỏi thân thể tróc, vụng về chỉ huy nó công kích dị thực trước mặt đang thử tính vươn cành ra muốn trói bọn họ thêm lần nữa.

 

Thêm một cành lá của cây Án Liễu bị chặt đứt.






 

Leach chứng kiến một màn này, phát hiện chỗ mặt cắt của Án Liễu bị tinh thần lực cắt đứt xuất hiện vết cháy mục nát màu đen, dễ nhận thấy tinh thần lực của Nguyên Đồng không chỉ có thể gây ra lực sát thương với động vật có máu thịt mà còn có cả thực vật.

 

Mà hai lần thương tổn này, rốt cuộc cũng khiến đám dị thực đang giương nanh múa vuốt cảm giác được sinh vật trước mặt không dễ chọc, ồn ào thêm một lát liền nhanh chóng thu gom các cành lá buông xuống mặt đất lại, cuộn tròn lại, cách xa bọn họ. Hình ảnh này cực kỳ khôi hài, từ xa nhìn lại, giống như một người trưởng thành túm hết mái tóc dày ra sau đầu, nhưng vì tóc quá nhiều nên trông giống một cái túi phồng lên.

 

“Đồng Đồng, chúng nó sợ cô!” Giọng điệu Leach kinh ngạc cảm thán giống như trông thấy một con thỏ bé nhỏ lại có có thể trấn trụ một đám ác lang, nó như đang xem kỳ tích xuất hiện, không thể tưởng tượng được sức chiến đấu bằng cọng bún vậy mà có thể chiến thắng cường giả cấp S.

 

Nguyên Đồng nhẹ nhàng thở ra, ngồi bệt xuống đất, lau lau mồ hôi trên mặt, hữu khí vô lực nói: “Tránh được một kiếp, chẳng lẽ ngươi không cao hứng sao?”

 

“Đương nhiên cao hứng! Chỉ là tôi cảm thấy cô thật là một giống cái kỳ diệu.” Là người máy bảo mẫu, nếu chủ nhân làm đúng thì phải khen ngợi thích đáng, nó lập tức nói: “Đồng Đồng cô giỏi quá! Nhưng mà chủ nhân giỏi hơn cô, cô chỉ kém hơn chủ nhân một chút thôi.”

 

Nguyên Đồng vô lực nở nụ cười.

 

Nhân lúc đám dị thực đó đang bị trấn trụ, Leach nhanh chóng bế Nguyên Đồng chạy ra khỏi phạm vi công kích của đám dị thực, vừa thả cô xuống đất, dùng máy rà quét qua thân thể cô, phát hiện tinh thần cô kiệt quệ, cơ thể không có sức lực, vội vàng lấy ra một liều thuốc hòa hoãn tề đút cho cô, thấy cô ôm đầu, liền biết cô đau đầu dữ dội, nói: “Để tôi nói Fergus điều chế cho cô một ít thuốc giảm đau đầu, hòa hoãn tề rõ ràng không đúng bệnh.”

 

Nguyên Đồng vừa uống xong hòa hoãn tề, liền nghe được âm thanh quen thuộc vang lên: “Xảy ra chuyện gì?”

 

Chỉ thấy hoa mắt một cái, Kloster đã đi đến trước mặt khom người nhìn cô, đôi mắt biến thành màu đỏ sậm, giống như đang thiêu đốt thứ gì đó.

 

“Chủ nhân, là như thế này……” Leach dăm ba câu đã kể xong mấy chuyện vừa trải qua, tiếp theo nói, “Chủ nhân, cậu nhất định phải báo thù cho bọn tôi!”

 

Kloster lạnh mặt gật đầu, ôm Nguyên Đồng lên.

 

Đầu Nguyên Đồng đau đớn dữ dội, cơ thể cũng không có sức lực, hoàn toàn không thể đi đường, chỉ đành để cậu bế, chịu đựng đau đớn, cô cười nói: “Klos, rốt cuộc tôi cũng hiểu được tinh thần lực là gì rồi, tôi sẽ dùng nó.”

 

Kloster có chút kinh ngạc, cúi đầu nhìn gương mặt trắng bệch không giấu được sự vui sướng của cô, giọng nói đột nhiên trở nên ôn hòa hơn, “Thật không? Tốt lắm!”

 

Kloster ngày thường không thích nói chuyện, càng không thích lải nhải giống Leach, có thể khiến cậu nói “Tốt lắm” đã là một loại khẳng định, trong lòng Nguyên Đồng cực kì vui vẻ, lúc nãy Leach nói cô rất tuyệt, cũng không làm cô vui vẻ như vậy, thậm chí dù cơ thể không khoẻ, cũng không thể ngăn được loại xúc động sôi sục này trong lòng.

 

Mơ mơ màng màng trở lại chỗ bọn họ hạ trại thường ngày, liền thấy Fergus đã ở đó rồi, hiển nhiên là tới lấy dị thực mà Kloster đem về.

 

“Lại làm sao thế?” Fergus tưởng thiếu nữ thuần nhân loại có sức chiến đấu bằng cọng bún lại xảy ra chuyện gì.

 

Đây là sinh vật nhân loại yếu ớt nhất mà Fergus gặp từ trước đến nay, ngay cả thể năng cấp F cũng không đạt tới được, trèo cây cũng ngã được, quả thật khiến người ta không biết phải nói gì cho tốt. May mắn mấy ngày nay được huấn luyện kết hợp với dược tề cường hóa gen, cuối cùng cũng nâng thể năng lên được, đoán chừng nếu có thời gian, có thể khiến thể năng của cô tăng lên tới tiêu chuẩn cấp F thấp nhất tinh tế, cũng coi như là một việc rất có cảm giác thành tựu.

 

Mà mấy ngày này, bởi vì phải nghiên cứu nên Fergus đương nhiên cũng đặt rất nhiều tâm tư chú ý tới bọn họ, mỗi khi nhìn thấy thiếu nữ có sức chiến đấu bằng cọng bún ngã xuống từ độ cao ba mét, còn có thể khiến bản thân gãy xương, đã không biết nên nói gì, người này cũng quá yếu ớt đó.

 

Cho nên, anh đã quen với việc thiếu nữ có sức chiến đấu bằng cọng bún này thường xuyên xảy ra chuyện rồi.

 

Nhưng hôm nay rõ ràng không giống bình thường.

 

“Cô ấy sử dụng tinh thần lực quá độ, đang trong trạng thái kiệt quệ.” Kloster nói.

 

Fergus bỗng dưng mở to hai mắt, “Sử dụng quá độ? Đã biết cách sử dụng như thế nào rồi hả?”

 

“Đó là đương nhiên, Đồng Đồng rất thông minh!” Vẻ mặt Leach đầy kiêu ngạo nói, dĩ nhiên hệ thống của nó đã tự động cắt bỏ câu “Cơ thể, thể năng và trí lực của thuần nhân loại rất thấp” mà nó từng nói. Thuần nhân loại là một loại sinh vật trí tuệ không ngừng tiến bộ.

 

Fergus vô cùng cao hứng, cảm thấy hôm nay bản thân mình đến rất đúng lúc, nhanh chóng lấy máy trắc nghiệm tinh thần lực ra kiểm tra cho Nguyên Đồng, bận rộn ghi chép lại số liệu, lại lấy một chút máu của cô để nghiên cứu tại chỗ.

 

Đến khi Nguyên Đồng ngâm tắm dược tề xong đi ra, Fergus đã xuất hiện trước mặt cô như một cơn gió, mặt đầy kinh hỉ nhìn cô, giống như  cô là một loài động vật quý hiếm vậy, vẻ mặt si mê đó khiến lông tơ Nguyên Đồng dựng đứng hết lên, mãi đến lúc Kloster đi tới, đẩy người đàn ông cao lớn này ra.

 

“Cách xa cô ấy chút!” Vẻ mặt Kloster lạnh lùng.

 

Fergus không thèm để ý đến thái độ ác liệt của cậu, đôi mắt vẫn nhìn Nguyên Đồng chằm chằm, “Cuối cùng tôi cũng hiểu được vì sao lúc trước cô bé không thể cảm nhận được tinh thần lực rồi!”

 

Kloster, Nguyên Đồng và Leach đều nhịn không được nhìn anh ta.

 

“Bởi vì lúc trước thể năng của cô bé quá yếu, cho dù tạo hóa có ban tặng cho cô ấy thiên phú không gì sánh nổi, cô ấy cũng không có đủ năng lực để dùng, vì thế mỗi khi bị ép tới cực điểm mới bùng nổ, thân thể không thể thừa nhận nổi nên mới ngất. Cho đến hơn hai tháng gần đây bởi vì có Kloster huấn luyện thể năng kết hợp với dược tề cường hóa gen, thể năng của cô bé tăng lên, khiến cơ thể cô bé đạt tới yêu cầu thấp nhất khi sử dụng tinh thần lực.” Sau đó anh nói đến một số hiện tượng phổ biến trong tinh tế, “Mấy người nghĩ xem, sinh vật trí tuệ hình người trong tinh tế, có ai có thể năng thấp hơn cấp F không? Thể năng cấp F là cấp thể năng tiêu chuẩn cơ bản để kích phát tinh thần lực.”

 

Sau khi nghe lời giải thích thẳng thắn của anh, cuối cùng bọn họ cũng hiểu được vì sao lúc trước Nguyên Đồng lại vụng về như vậy rồi.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)