TÌM NHANH
XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ MỘT LÒNG MUỐN CHẾT
View: 1.577
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 166. Thế giới 4: Dù sao chúng ta cũng là người một nhà
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám
Upload by Hai Năm Không Tám

Tác giả: Cửu Thiên Tuế

Editor: 2508_Ngọt

Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ

 

Đạo diễn nói xong liền quay đầu bàn luận cùng hai người bên cạnh, sau khi thống nhất với nhau rồi mới lên tiếng.

“Chúng tôi cảm thấy nhân vật này không phải cô thì không ai có thể tốt hơn.”

Nguyễn Tiểu Ly nghe thế thì khóe miệng cong lên, lễ phép gật đầu cảm tạ ba người trước mặt rồi vân đạm phong khinh (*) rời khỏi phòng.

(*) vân đạm phong khinh: bình thản, lạnh nhạt, không màng đến gì khác.

Nguyễn Tiểu Ly vốn cho rằng sau khi cô diễn xong thì họ sẽ đường hoàng mà bình luận vài câu rồi để cô về chờ kết quả, đến khi các ứng viên khác diễn xong thì mới chọn ra người làm họ hài lòng nhất. Nhưng cô không ngờ họ lại ra quyết định nhanh như vậy.

Sau khi Nguyễn Tiểu Ly đạt được kết quả như mình mong muốn và bước ra, một ứng viên khác đã tiến vào phòng thử vai. Tuy nhiên, biểu hiện của cô gái kia quá chênh lệch với Nguyễn Tiểu Ly làm đạo diễn không nhịn được mà lắc đầu liên tục.

Lệ Thâm Bạch vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động phía bên ngoài. Đến lúc này, ấn tượng của hắn với Nguyễn Tiểu Ly lại càng thêm khắc sâu. Thời gian đã qua được một hồi lâu nhưng màn trình diễn xuất thần của Nguyễn Tiểu Ly vẫn không thể xóa nhòa trong tâm trí hắn.

Nguyễn Tiểu Ly vừa ra khỏi cửa phòng thử vai đã bị chị An kéo sang một bên.

“Kết quả thử vai thế nào?”

Ánh mắt Nguyễn Tiểu Ly nhìn lướt qua chị An một vòng nhưng cũng không trả lời ngay.

Chị An không thể nhìn ra được điều gì từ ánh mắt của Nguyễn Tiểu Ly, nét mặt vốn có phần chờ mong của chị An không khỏi đông cứng lại.

“Em đã nói rồi, nhân vật này không phải em thì không được.”

Chị An nghe hết câu này mới hiểu được ý của Nguyễn Tiểu Ly là gì. Trong một khoảnh khắc, chị An cũng không rõ là mình đang vui mừng hay nuối tiếc, nhưng cuối cùng cô vẫn vươn tay ra vỗ nhẹ lên vai Nguyễn Tiểu Ly: “Nếu nhân vật này đã được chọn rồi vậy thì khi nào có kịch bản hoàn chỉnh, em phải nghiên cứu và chuẩn bị kỹ đấy. Chị cũng không biết em chọn vai này là tốt hay xấu nữa.”

“Đương nhiên là tốt.”

Chị An nghe được câu nói tràn đầy tự tin của Nguyễn Tiểu Ly thì chỉ cười cười chứ không nói gì thêm. Thật ra trong lòng cô cũng có đôi chút tán thành với cách nghĩ của Nguyễn Tiểu Ly.

Thời điểm Nguyễn Tiểu Ly đang chuẩn bị về nhà sau khi đã có kết quả mình mong muốn, cô chợt bắt gặp Nguyễn Mộ Mộ đang đứng xếp hàng ở cửa.

Dĩ nhiên Nguyễn Mộ Mộ cũng nhìn thấy Nguyễn Tiểu Ly. Khoảnh khắc ánh mắt của hai người chạm nhau, dù nét mặt Nguyễn Mộ Mộ có thay đổi nhưng có vẻ như cô cũng không muốn thể hiện ra là mình quen biết Nguyễn Tiểu Ly.

Nguyễn Tiểu Ly nhìn thấy hành vi của Nguyễn Mộ Mộ thì không thể không nhướng mày lên. Nhưng khác với suy đoán của Nguyễn Mộ Mộ, Nguyễn Tiểu Ly không bỏ đi mà lại tiến từng bước đến trước mặt cô.

“Đừng xếp hàng nữa, phía trong đạo diễn đang dọn dẹp đồ đạc sắp đi rồi.”

Những lời này của Nguyễn Tiểu Ly cũng không phải là nói bậy vì trong lúc nói chuyện với chị An, cô đã trông thấy nhân viên công tác đang thu dọn đồ đạc. Nếu căn cứ theo tình hình vừa nãy thì Nguyễn Mộ Mộ sẽ không có cơ hội được thử vai.

“Sao lại như vậy được? Bên ngoài còn rất nhiều người đang chờ, bọn họ không thể dọn đồ nhanh như thế.” Ánh mắt nhìn Nguyễn Tiểu Ly của Nguyễn Mộ Mộ rõ ràng là không tin tưởng.

Nguyễn Tiểu Ly trông thấy bộ dạng này của Nguyễn Mộ Mộ thì cơ bản là lười trả lời, cũng không thèm giải thích mà rất nhanh dời mắt và bước đi thẳng.

Nguyễn Tiểu Ly về nhà chưa được bao lâu đã nhận được thông báo chính thức từ tổ đạo diễn. Đối với chuyện mình được thủ vai phản diện số 1, Nguyễn Tiểu Ly không hề có một chút ngạc nhiên, nhưng điều khiến cô thấy quái lạ là Nguyễn Mộ Mộ lại đảm đương vai nữ 3, mà vai nữ chính lại thuộc về một người khác.

Lúc nhận được tin này, Nguyễn Tiểu Ly không khỏi chớp mắt cảm thán: “Cốt truyện lại sai lệch nữa sao? Ta cũng không làm gì mà.”

Tiểu Ác: “Có thể là vì cô không diễn vai nữ 3 nên vai diễn này chỉ có thể tìm một người khác thay vào.”

Nguyễn Tiểu Ly: “Tìm ai cũng được sao cứ nhất quyết phải tìm Nguyễn Mộ Mộ? Cốt truyện này troll ta à?”

Tiểu Ác: “…”

Nhất thời Tiểu Ác cũng không giải thích được nguyên cớ là vì sao. Thật ra Nguyễn Tiểu Ly không hẳn là muốn có được câu trả lời từ nó, dù sao cốt truyện gốc của thế giới nào cũng sẽ lệch hết, cô đã tập thành quen rồi.

Trong lúc đó, Nguyễn Mộ Mộ cũng đã nhận được thông báo mình sẽ sắm vai nữ 3. Lúc biết tin tức này, thái độ của cô ở trước mặt Nguyễn Tiểu Ly trở nên rất khác so với thời gian vừa qua.

“Tiểu Ly, chị không ngờ chúng ta lại cùng tham gia một đoàn phim đó. Vậy sau này chúng ta hãy hòa thuận với nhau nhé.” Nguyễn Mộ Mộ vừa thấy Nguyễn Tiểu Ly vừa xuất hiện trước mặt mình liền mỉm cười tiến lên chào hỏi.

“Tôi cũng không ngờ hai chúng ta vậy mà lại ở cùng một đoàn phim. Tốt nhất là cô nên cách xa tôi ra, nếu không tôi cũng không đảm bảo mình sẽ làm ra chuyện gì đâu.” Nói xong, Nguyễn Tiểu Ly nhanh chóng lướt qua người Nguyễn Mộ Mộ.

Vẻ mặt Nguyễn Mộ Mộ tức thì xụ xuống nhưng cô rất nhanh đã điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, sau đó cười với Nguyễn Tiểu Ly.

“Chị biết em không thích chị nên chị sẽ không xuất hiện trước mặt em. Nhưng dù sao chúng ta cũng là người một nhà, có thể ở cùng một đoàn phim với em, chị thật sự rất vui.”

Nhìn vẻ mặt này của Nguyễn Mộ Mộ, Nguyễn Tiểu Ly lại cảm thấy có chút tội nghiệp. Trong cốt truyện gốc thì nhận vai nữ chính nhưng bây giờ lại biến thành nữ 3, vậy mà cô ta còn vui sướng đến thế. Không biết nếu Nguyễn Mộ Mộ biết được sự thật thì cô ta sẽ có cảm giác gì.

“Tôi không muốn lại phải nghe thấy mấy câu như chúng ta là người một nhà này kia nữa.” Nguyễn Tiểu Ly ngừng suy nghĩ, lần nữa cảnh cáo Nguyễn Mộ Mộ một câu rồi nhanh chóng đứng dậy đi về phòng mình.

Trong thời gian chờ bấm máy, Nguyễn Tiểu Ly vẫn luôn không cho Nguyễn Mộ Mộ sắc mặt tốt, điều này làm Nguyễn Mộ Mộ cảm thấy càng thêm bực tức, nhưng đồng thời cũng có đôi chút tự hào.

Cô cho rằng Nguyễn Tiểu Ly có địch ý lớn với mình như vậy là vì hiện tại cô vừa ký hợp đồng với người đại diện kim bài, lại còn bắt được một vai diễn tốt, nhân vật hay nên Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy bị đe dọa, sợ cô uy hiếp đến địa vị của mình. Ôm ý nghĩ này, Nguyễn Mộ Mộ xem địch ý của Nguyễn Tiểu Ly như một sự khen ngợi mà từ đó càng thêm vui vẻ.

Thời gian trôi rất nhanh, cuối cùng đã đến lúc chính thức khởi quay bộ phim.

Tuy rằng Nguyễn Tiểu Ly rất ghét Nguyễn Mộ Mộ, nhưng cô không thể không thừa nhận dáng vẻ bạch liên hoa của Nguyễn Mộ Mộ quả thật rất dễ khiến cho người ta yêu mến.

Bộ dáng của Nguyễn Mộ Mộ khi ở đoàn phim luôn là yếu đuối nhu nhược nhưng lại rất khiêm tốn chân thành. Bất kể là với ai thì thái độ của cô vẫn giống nhau, cho dù là nhân viên hay diễn viên quần chúng cũng đối xử hết sức lễ phép, làm ấn tượng của mọi người đối với cô vô cùng tốt. Bất luận ai gặp khó khăn thì Nguyễn Mộ Mộ cũng đều chủ động tiến lên giúp đỡ. Thế nên chỉ trong một thời gian ngắn, Nguyễn Mộ Mộ rất được hoan nghênh ở đoàn phim.

Tuy nhiên, Nguyễn Tiểu Ly luôn tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt đối với hết thảy mọi chuyện Nguyễn Mộ Mộ làm. Cô cho rằng Nguyễn Mộ Mộ làm vậy tuy đúng là có thể thu phục được lòng người nhưng trên thực tế lại có chút lẫn lộn đầu đuôi.

Trợ lý của Nguyễn Tiểu Ly nhìn Nguyễn Mộ Mộ thích nghi ở phim trường như cá gặp nước, ánh mắt không khỏi nhìn Nguyễn Mộ Mộ thêm vài lần. Nguyễn Tiểu Ly thấy cô ấy như vậy, nhướng mày hỏi: “Sao vậy? Lẽ nào chị muốn qua đó làm trợ lý cho cô ta?”

Trợ lý nghe thế thì lập tức thu hồi tầm mắt, chuyển thành bộ dạng mắt nhìn thẳng không chớp: “Tuyệt đối không có.”

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)