TÌM NHANH
TINH TẾ SỦNG THÊ CHỈ NAM
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
View: 566
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 31
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi
Upload by Khánh Nhi

Có thể là vì gặp được hai người bị ký sinh, tâm tình mọi người đều có chút áp lực, trong mắt bọn họ, một sinh mệnh thể sau khi bị ký sinh, đã không còn là chính mình, ngay cả tư cách tồn tại của bản thân cũng bị cướp đoạt, có gì để cao hứng chứ.

Cho nên trong thế giới tinh tế, các chủng tộc trí tuệ ghét nhất là giống loài ký sinh.

Mãi đến khi bọn họ phát hiện dấu vết hoạt động của đoàn người Deppson thiếu gia, mới cao hứng trở lại, chứng minh ở đây vẫn có người còn sống.

Đợi đến trời tối, khi phải tiếp tục tìm nơi nghỉ ngơi, tinh thần của Nguyên Đồng lập tức căng chặt, sợ không cẩn thận một chút, lại có đám trùng ghê tởm đáng ghét chạy ra làm lễ gặp mặt với bọn họ. Cô đi dọc theo nơi hạ trại địa một vòng, tinh thần lực rà quét khắp nơi, thậm chí còn chui xuống đất, cho đến khi không phát hiện được gì, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Kloster cầm một bịch dinh dưỡng tề vị trái cây đưa cho cô, những người khác cũng đều ăn dinh dưỡng tề, lúc trước chứng kiến cảnh chiến đấu đẫm máu như thế, hiện tại không ai có khẩu vị ăn uống thứ khác, dinh dưỡng tề là thức ăn thuận tiện nhất với các nhà lữ hành rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nguyên Đồng chậm rãi nuốt dinh dưỡng tề, nghe những người này thảo luận, mặc dù hiểu cái không, nhưng nghe hiểu được trong lúc bọn họ đi tìm người sẽ dành ra một ít thời gian đi dò xét tình huống của tinh cầu này, xem thử trên tinh cầu vô danh này còn có sinh mệnh thể không biết tên nào sinh sống hay không, miễn cho bọn họ lại không cẩn thận gặp phải.

“Khi hạm đội của Deppson thiếu gia rớt xuống viên tinh cầu này, tổng cộng có một trăm người, đều là chiến sĩ có thể năng từ cấp A trở lên, nếu không xảy ra ngoài ý muốn gì thì số người đáp xuống không thay đổi. Cho nên, tôi cũng không thể đoán được có bao nhiêu người bị ký sinh, sau này cẩn thận một chút.” Clive trầm giọng nói, từ khi biết có người bị ký sinh, tâm tình của vị quân nhân nghiêm cẩn này trở nên rất không tốt.

“Chuyện này cũng không có gì, chú ý một chút là được.” Kloster híp mắt nói, “Tôi lo lắng về giống loài trên tinh cầu này hơn, ngoài động vật, trùng, còn có dị thực, sẽ làm tăng lượng công việc tìm kiếm.”

Clive nhịn không được nhìn về phía Takiam tóc màu hồng phấn ngồi bên cạnh, dựa vào tin tức tố trên người cô, anh ta liền biết cô là người thực vật, dù không biết loại hình chủng tộc của cô là loại nào, nhưng nhìn dáng vẻ dứt khoát nhanh nhẹn khi chiến đấu của cô, chỉ sợ loại hình chủng tộc cũng không đơn giản, có lẽ là người thực vật ăn thịt.

Người thực vật hiểu biết rất nhiều về thực vật, cho dù là dị thực, thường cũng có thể khai tông thuần phục được, có cô ở đây, gặp phải dị thực chắc cũng không phải vấn đề đáng lo nhỉ? Trong tinh tế có rất nhiều người thực vật đều lựa chọn làm công việc có liên quan đến dị thực, cũng là đạo lý này.

Sau đó đã chứng minh, suy nghĩ của Clive là mười phần sai lầm.

Mọi người thương nghị một phen, ngoại trừ người gác đêm, những người khác đều đi nghỉ ngơi.

Nguyên Đồng vẫn ở cùng một liều trại với Kloster, có thể là do đã trải qua cùng chung chăn gối khi ở cánh đồng tuyết, nếm được ngon ngọt rồi, Kloster căn bản không muốn tách ra, hơn nữa trong lều trại chỉ có một chiếc giường —— hai chiếc giường cậu cũng biến thành một. Kloster đưa vỏ trứng màu đỏ ánh kim cho Nguyên Đồng ôm, còn cậu thì ôm cô vào lòng, liền an tâm đi vào giấc ngủ.

Về phần A Hoàng, đã bị ném xuống chỗ dưới chân bọn họ một cách vô tình, bây giờ thời tiết đã không còn lạnh như trước, không cho phép nó chui vào lòng Nguyên Đồng —— cho dù là con cái cũng không được.

A Hoàng không dám cãi lời thú nhân đáng sợ, đành phải ủy ủy khuất khuất ghé vào bên chân bọn họ dùng đuôi to đắp lên người mà ngủ.

Nguyên Đồng ôm vỏ trứng màu đỏ ánh kim, lưng dán sát vào ngực của thiếu niên, tuy lúc mặc quần áo nhìn có vẻ gầy, nhưng khi dựa vào lại vô cùng rắn chắc rộng lớn, khiến người ta cảm thấy đáng tin cậy.

Mặt cô có chút nóng lên, lúc cô còn rất nhỏ cha mẹ đã qua đời vì tai nạn xe cộ, là bà nội một tay nuôi nấng dạy dỗ cô, cô căn bản không có ấn tượng gì về ba, trưởng bối nam giới trong trí nhớ chỉ có dượng và anh họ, mặc dù dượng rất hòa ái dễ gần, nhưng cô cũng không phải con của dượng, đến khi cô có ký ức, dượng cũng sẽ không ôm cô như ba, cho nên chưa từng có kinh nghiệm được ba ôm vào lòng.

Kloster…… Bây giờ cho cô cảm giác vô cùng an tâm, ngược lại có chút giống ba.

Che lại khuôn mặt đỏ ửng, Nguyên Đồng tham luyến loại cảm giác này, cũng không định từ chối.

Ôm vỏ trứng vào lòng, dựa vào lồng ngực ấm áp của thiếu niên, Nguyên Đồng một giấc ngủ đến hừng đông.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi trời sáng, bọn họ lại xuất phát.

Xe đi được nửa ngày, từ đồng bằng tiến vào rừng rậm, cuối rừng rậm là một dãy núi cao lớn, khi bọn họ xuyên qua rừng rậm, có dừng lại dò xét xung quanh, phát hiện trên núi có một thiết bị phát tín hiệu.

“Có thể là của Deppson thiếu gia để lại.” Clive có chút kích động, “Từ trường trên tinh cầu này có vấn đề, rất nhiều nơi căn bản không có tin tức gì, nên rất nhiều thiết bị bị mất đi hiệu lực, như có lẽ ỏ nơi nào đó bởi vì hoàn cảnh địa lý đặc thù, nên không làm mất đi hiệu lực của thiết bị, lúc trước Deppson thiếu gia có thể phát ra tin tức cầu cứu, chắc hẳn cũng vì như thế.”

Lời này của Clive được những người khác tán đồng, sau khi mọi người thương lượng, quyết định lên núi xem thử.

“Leo núi à, chúng tôi thích nhất ~” Weiss xoa tay hầm hè, nhìn tuyết trắng trên đỉnh núi, quả thật hưng phấn cực kỳ.

Yoss uể oải nói, “Có gì đâu mà thích? Tốn nhiều sức lắm!”

“Yoss, nâng cao tinh thần lên!” Seth không quen nhìn dáng vẻ không có tinh thần của em trai.

Saas trộm nói: “Yoss bị chuyện ngày hôm qua dọa sợ, dù sao lúc ở cánh đồng tuyết, sâu đổi màu đã chọn anh ấy đầu tiên, nghĩ đến chuyện suýt nữa là anh ấy bị ký sinh, anh ấy nghĩ mà sợ, tối hôm qua sợ đến mức không ngủ được.”

Seth và Weiss vừa nghe xong, lập tức khẩn trương lên, thảo luận làm thế nào để làm canh gà an thần cho anh/em trai mình, nếu không lỡ như Yoss lưu lại bóng ma tâm lý, sau này u buồn thành bệnh thì phải làm sao? Tuy bọn họ đều cảm thấy với tính cách lười biếng thích đùa giỡn của Yoss, u buồn không vượt qua được có chút……

Yoss: “…… Chuyện không phải như vậy đâu, đừng có nói bậy, là do ăn quá nhiều dinh dưỡng tề, có chút muốn ăn cá tuyết bạc. Này, ba tên khốn mấy người, phải nghe người ta nói chứ!”

Những người khác không để ý tới bốn anh em kỳ quái này, đang chuẩn bị leo núi.

Đến khi sắp lên núi, Kloster ngồi xổm trước mặt Nguyên Đồng, “Anh cõng em lên.”

Nguyên Đồng: “…… Như vậy không tốt lắm đâu? Em có thể tự đi được.”

Kloster không cho cô cơ hội phản đối, liền đặt cô lên lưng, cùng những người khác chạy lên núi..

Người ta leo núi là đi từng bước một leo lên trên, còn nhóm người này thì là trực tiếp chạy, chạy một mạch từ chân núi lên đỉnh núi. Tiếng gió thổi vù vù bên tai, Nguyên Đồng đè lại tóc, nhìn qua hai bên, tức khắc hết hy vọng.

Được rồi, với bước chân và tốc độ của cô, cô tuyệt đối không chạy kịp mấy người ngoài hành tinh này.

Ngọn núi này rất cao, trên đỉnh núi là tuyết trắng xóa, càng lên cao độ ấm càng cao, không thể không điều chỉnh độ ấm của trang phục chiến đấu. Thẳng đến khi lên đỉnh núi, Nguyên Đồng lại game over, được Kloster dùng áo khoác da lông bọc lại, ngoan ngoãn đứng qua một bên, thà có chút ít còn hơn không liền dùng tinh thần lực rà quét bốn phía, mà đúng là cô tìm được thứ gì đó thật.

Mọi người nhanh chóng tìm được thiết bị phát tín hiệu chôn ở đây, là một loại thiết bị phát tín hiệu cao cấp thường dùng trong tinh tế, được sản xuất ở tinh cầu Máy Móc, có tên gọi là “Đế quốc quang huy”, bên ngoài có dòng quảng cáo là: Nơi thuộc Đế quốc, quang huy* vĩnh tồn. Rõ ràng ý nói chỉ cần ở trên lãnh thổ thuộc Đế quốc, đều có thể thu được tín hiệu, hiện tại xem ra, cũng không hẳn là vậy.
*Quang huy: ánh sáng chói lọi; rực rỡ; chói chang; quang minh; xán lạn

“Có thể phá giải mật mã trên đó được không?” Clive dò hỏi.

Kloster xoay người nhìn thiết bị phát tín hiệu, nói với anh ta: “Tôi cần chút thời gian.”

Clive vừa lòng gật đầu, cảm thấy dong binh đoàn Phong Thú này thật đúng là dùng tốt.

“Klos.” Nguyên Đồng nhỏ giọng kêu một tiếng.

Mọi người ở đây đều tai thính mắt tinh, đương nhiên nghe được tiếng cô gọi, động tác nhất trí nhìn qua, mấy người Ural tinh cũng nhìn qua, hóa ra là do em gái thuộc tinh cầu của bọn họ, cần phải chú ý đầu tiên; mà đám người Clive lại là nghĩ, giống cái yếu ớt này lại có hành động kinh người gì nữa đây?

Nguyên Đồng bị một đám người nhìn mà có chút ngượng ngùng, thấy Kloster đi tới, chỉ về phía trước, nói: “Ở đó có gì đó.”

Mọi người nhìn theo phương hướng cô chỉ, ngoài một mảnh tuyết trắng mênh mang, không thấy được thứ gì.

Nhưng nếu cô nói có, vậy tức là có! Cực kỳ tin tưởng tinh thần lực của Nguyên Đồng, bốn anh em Seth lập tức chạy tới, ai ngờ "a" một tiếng thét chói tai, bốn anh em đột nhiên biến mất trên mặt tuyết.

Những người khác vội vàng chạy tới, nhìn thấy chỗ bốn anh em mất tích là một cái hố sâu, nhìn thoáng qua, không có gì khác thường, thậm chí bởi vì đỉnh núi quanh năm đều có tuyết rơi, tuyết bao phủ một tầng thật dày, nếu không phải Nguyên Đồng dùng tinh thần lực rà quét kỹ càng, cũng sẽ không biết nó một cái hố sâu ở chỗ này.

“Các người vẫn ổn chứ?” Clive ở phía trên kêu lên.

“Không ổn…… Ừm, rất ổn.” Một người trong bốn anh em trả lời, giọng điệu có chút quái dị, hình như rất kích động.

Trong lòng mọi người khẽ nhúc nhích, liền tính toán đi xuống nhìn một cái.

Đám người Clive lấy công cụ đã chuẩn bị tốt ra, bỏ con ruồi* lại, sau đó từng bước từng bước nắm dây thừng trượt xuống.
*Con ruồi: nguyên gốc là con ruồi nha không phải mình edit sai, mình cũng không rõ lại sao tác giả lại để thế, đoán không ra.

Kloster một tay giữ dây thừng, một tay ôm eo Nguyên Đồng, nhanh chóng trượt xuống, thỉnh thoảng chân đạp vào vách tường tuyết xung quanh, rất nhanh liền vững vàng tiếp đất. Nguyên Đồng bị tốc độ trượt nhanh xuống này dọa sợ, trái tim đập bang bang liên hồi, đến lúc bình an chấm đất, mới cảm thấy tốt hơn một chút.

“Hai người tới rồi.”

Nguyên Đồng quay đầu nhìn lại, đầu tiên là nhìn thấy bốn khuôn mặt tuấn tú giống hệt nhau cười ngây ngô với bọn họ, thật sự cười rất ngốc nghếch, hoàn toàn không giống bọn họ ngày thường. Sau đó mới nhìn thấy ở phía sau bọn họ cách đó không xa, một cây ăn quả đang tỏa sáng lấp lánh, cây ăn quả đó cao khoảng ba mét, trên cây có một loại quả màu xanh phát sáng, lớn bằng nắm tay, thoạt nhìn trông như một cây thông Noel được trang trí, nhưng nhìn kỹ thì phát hiện chúng nó không phải do nhân tạo, mà tất cả đều là tự nhiên mà có, cho người ta cảm giác như lạc vào thế giới ma huyễn ma pháp thần kỳ.

Mọi người ở phía trên lần lượt trượt xuống, sau khi nhìn thấy cây ăn quả này, vẻ mặt mỗi người đều dại ra, chỉ có thiếu nữ Trái Đất cổ đại kiến thức hạn hẹp đang hứng thú bừng bừng đánh giá nó, trong lòng so sánh sự khác nhau giữa nó và cây thông Noel.

“Đây là…… Sinh mệnh thụ, vua của dị thực trong truyền thuyết sao?”

“Đúng vậy, Sinh mệnh thụ có thể trị bách bệnh, cho dù là gen bị khuyết tật, nghe nói cũng có thể trị được.”

“Không ngờ được trên tinh cầu này lại có loại cây này, quả nhiên sắp phát tài rồi.”

“Đúng, sắp phát tài nha……”

Bốn anh em mơ mộng nói, cho đến khi bị người khác nhẫn tâm đánh vỡ ảo tưởng.

“Mấy người nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu đây thật sự là Sinh mệnh thụ, dám tới gần, xem nó có đánh chết mấy người không.” Clive lạnh lùng nói với bốn anh em.

Đây cũng là nguyên nhân bọn họ chỉ có thể đứng xa xa nhìn mà không dám đến gần. Đừng thấy cây này xinh đẹp lộng lẫy, trên cây còn có rất nhiều trái cây xinh đẹp tinh xảo đặc sắc, nhưng loại cây này rất hung tàn, dám đi hái trái cây của nó, không bị đánh chết mới là lạ. Tuy nói vậy có chút kỳ lạ, nhưng trong giới dị thực, loại dị thực được mệnh danh là “Sinh mệnh thụ” này cực kỳ hung hãn.

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Weiss nhìn Sinh mệnh thụ đến chảy nước miếng, “Cũng không thể nhìn thấy bảo vật lại không làm gì chứ? Nếu Fergus mà biết, nhất định sẽ mắng chúng ta ngốc.”

Clive nhìn nhìn, nhìn về phía giống cái tóc mà hồng phấn, nói: “Có thể để Takiam tiểu thư thử xem.”

Những người khác vừa nghe, tức khắc bừng tỉnh đại ngộ, vội nói: “Takiam, cô mau giao thiệp với nó thử một chút đi, nói nó cho chúng tôi mấy quả, nếu có thể cho chút lá cây cũng được rồi.”

Quả của Sinh mệnh thụ chứa giá trị dược liệu rất cao, quả thật có thể xưng là Dược vương. Còn lá cây của nó dùng để pha trà uống, có thể kéo dài tuổi thọ, bách bệnh bất xâm, mỹ dung dưỡng nhan, là dị thực được hoan nghênh nhất trong tinh tế.

Takiam bị này nhóm người này đẩy đi, bĩu môi nói: “Các người cũng quá coi trọng tôi rồi, tôi không thể đảm bảo có thể khai thông với nó.”

Nói xong, cô thử tiến lên vài bước, khi còn cách cây khoảng ba mét, đột nhiên cây kia run lên một trận, sau đó có vô số hư ảnh hướng về phía cô, Takiam phản ứng cực nhanh, nhanh nhẹn tránh thoát, những hư ảnh kia không đánh trúng cô, đánh xuống mặt đất, tựa như kim loại đánh xuống nền nham thạch tạo ra âm thanh “bang bang”, khiến ai nghe được cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Takiam đành phải lui về phía sau, nhìn chằm chằm Sinh mệnh thụ một hồi lâu, mới bất đắc dĩ xoay người nói với bọn họ: “Nó ghét bỏ mùi máu tươi trên người tôi quá nặng, không cho tôi tiếp cận.”

Weiss lập tức kêu lên, “Nhất định là do ngày thường cô chỉ thích ăn thịt, cô là người thực vật lại thích ăn thịt, chẳng trách đồng loại của cô không thích cô!”

“Tôi là người, ăn thịt thì có gì sai?” Takiam đúng lý hợp tình nói, không cảm thấy bản thân thích ăn thịt là sai.

“Vậy lúc cô đói, trực tiếp một ngụm ăn luôn con mồi, này cũng quá đẫm máu đi? Có người thực vật nào thích ăn thịt giống cô hay không?”

“Anh mà dong dài nữa, tôi sẽ trực tiếp ăn anh, tôi còn chưa được ăn Tuyết lang hai cánh đâu.” Takiam khó chịu nói.

Mắt thấy bọn họ lại tranh cãi, đám người Clive bị bọn họ ồn ào đến đau đầu, không khỏi nói: “Quên đi quên đi, trừ khi đánh sập ngọn núi này, nếu không không có biện pháp nào tiếp cận nó.”

Nói thì nói vậy, nhưng chỉ sợ mọi người ở đây sẽ không ai nguyện ý làm chuyện này. Thứ nhất, Sinh mệnh thụ trưởng thành không dễ dàng, đặc biệt là nó có giá trị dược liệu cao, sẽ không ai ngốc đến mức sau khi phát hiện một gốc cây Sinh mệnh thụ, vì muốn có được quả của nó mà phá hủy nó. Thứ hai, gọi Sinh mệnh thụ là vua của dị thực cũng không phải nói chơi, tính công kích của nó cực kỳ sắc bén, cho dù là cường giả đỉnh cấp, khi đối mặt với nó cũng có chút luống cuống tay chân.

Cao hứng qua đi, mọi người cũng chỉ có thể nhìn nó chảy nước miếng.

Nguyên Đồng nghe được bọn họ nói, bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng cũng biết chủng tộc của Takiam, người thực vật gì đó, nếu là ở Trái Đất, người khác nghe xong còn tưởng là người sống đời sống thực vật không có ý thức nằm trên giường chỉ có thân thể là tồn tại, nhưng ở thời đại tinh tế, người thực vật lại là một chủng tộc trí tuệ, có hình dáng nhân loại, ngày thường có thể biến thành thực vật chui vào trong đất, vô cùng thần kỳ.

Cô nhìn về phía Sinh mệnh thụ, trong lòng dâng lên cảm giác không thể giải thích được, khiến cô không khỏi có chút ngo ngoe rục rịch.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)