TÌM NHANH
SỐNG LẠI ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ
Tác giả: Tinh Không Xã
View: 341
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 117: Ngày đầu tiên ở đoàn phim
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo

 

Không đúng nha…

Cố Dao Dao nhìn về phía nhóm nhân viên công tác bao vây xung quanh Đan Lâm thành một vòng tròn, cô không kìm được tự hỏi trong lòng. Rõ ràng lúc ấy vẻ mặt cô ta bi thương nói: “Nói tóm lại, tôi đã không có cách nào tiếp tục làm diễn viên. Cho nên công ty đã sắp xếp cho tôi chuyển qua làm ca sĩ.”, là câu nói như thế đi?

Hoặc là công ty lại hy vọng cô t vừa phát triển thành ca sĩ vừa tiến con đường diễn viên?

“Ồ.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đan Lâm vừa cười ứng phó với nhóm người vây xung quanh đang bắt đầu tìm đề tài, một bên dùng chân đạp gót giày Cố Dao Dao đang ngẩn ngơ, cực kỳ bất mãn nhắc nhở người con gái còn đang đứng ngốc người ra, lẩm bẩm nói: “Còn đứng ở đấy làm gì?”

“Cô còn nghĩ đây đang quay kịch tổng hợp à? Chỗ này chính là phim trường, mọi người sẽ không đứng chờ một mình cô.”

“Không cần cô nói tôi cũng biết!”

Cố Dao Dao hồi phục lại tinh thần, cô quay đầu lại thì thấy vẻ mặt ngạo kiều của người phụ nữ Đan Lâm này, cô ép sát vào người đối phương rồi nhấc chân đi trước một bước, cuối cùng còn lộ ra nụ cười đắc ý: “Ai nha… Mau cùng đi nhanh lên, mọi người cũng sẽ không chờ một mình cô.”

Bị ném lại ở phía sau, khóe miệng Đan Lâm co rút lại, cô ta tức muốn hộc máu đuổi theo: “Đáng giận! Cô cố ý đâm vào tôi!”

“Hừ!”

Đang khi hai người kẻ trước người sau đuổi theo nhau vọt đến trước cửa, Cố Dao Dao nhìn phong cách trang trí huy hoàng tráng lệ trước mặt thì sững sờ tại chỗ, cô không kìm chế được thốt lên một tiếng cảm thán đầy kinh ngạc: “Oa…”

Chỉ có ở trong phim truyền hình cô mới có thể nhìn thấy cảnh tượng như thế này, cô bị gợi lên sự hứng thú trong lòng, ngay cả từng hơi thở cũng đều có thể ngửi thấy hương thơm của mùi tiền từ bốn phía xung quanh. Đan Lâm nhô ra từ phía sau người Cố Dao Dao cũng bắt đầu trợn trừng mắt, cô ta nhìn khắp nơi, nói: “Đây là do Bạch Gia Trạch người đoàn làm phim đặc biệt tìm đến thiết kế nên! So với trong tưởng tượng của tôi còn lớn hơn nhiều…”

Ở bên trong đám người hỗn loạn đang bận rộn, Cố Dao Dao giật mình, cô đang chuẩn bị khom lưng cúi chào.

“Chào mọi người, tôi là người đóng vai Bạch…”

Dường như tất cả mọi người đều không hề để ý đến cô, nhân viên làm việc xung quanh cầm một cuốn danh sách vẻ mặt sứt đầu mẻ trán nói với người ở bên cạnh: “Xin thẩm tra đối chiếu lại một chút xem danh sách này đã đúng chưa?”

“Cái ván che chưa sơn này đặt ở bên kia! Động tác nhanh lên một chút!”

Đan Lâm thì ngược lại, vẻ mặt cô ta lạnh nhạt lắc lắc đầu: “Xem ra thật sự những quy trình cơ bản nhất cô cũng không hề biết đến, hơn nữa…”

“Không cần che ở cửa, như vậy sẽ rất rắc rối.”

“A.” Nhân viên công tác cầm cuốn vở đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai người con gái rõ ràng có phong cách nữ tính không phù hợp với chung quanh, khuôn mặt không biểu cảm nhìn lướt qua hai người, ánh mắt rời đi từ trên người Cố Dao Dao: “Diễn viên hãy theo tôi sang bên này chờ sắp xếp một chút.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vẻ mặt Cố Dao Dao xấu hổ, cô gãi đầu: “Là như thế à, thì ra là thế… Ha ha.”

Nhưng mà hình như đúng là như vậy.

Hiện tại cô đã không còn là một diễn viên tạm thời như trong quá khứ… Đối với một người mới như bản thân mình lúc này, đều yêu cầu thích ứng lại mọi thứ một lần nữa. Một đoàn phim lớn có lẽ cũng không khó khăn như trong tưởng tượng? Nói xong, Cố Dao Dao lặng lẽ nhìn về phía bên trong đám người.

So với những cảm giác không nơi nương tựa này đó, hình như… Nơi này vẫn còn tốt, cũng đều không phải gương mặt xa lạ gì.

“Mọi người tạm dừng lại một chút.”

Tiết Nhiễm đang trao đổi cùng với những người khác, anh ta quay đầu lại vừa đúng lúc đối diện với ánh mắt Cố Dao Dao, đám người còn đang ầm ĩ chỉ vì một câu nói của anh ta mà yên tĩnh hẳn xuống. Một loại cảm giác u mê ngưỡng mộ mọc rễ nảy lên trong lòng một chút, ngay cả Cố Dao Dao cũng cảm thấy thế, ngày đàn ông này cũng không phải kỳ quái như trong ấn tượng của cô.

Rốt cuộc ngay lập tức có thể khiến người khác an tĩnh lại, cũng không hổ danh là lãnh đạo lớn.

Hơn nữa khí thế của anh ta lúc này khác hoàn toàn với phong thái ngày thường, giống như thay đổi sang một con người khác. Ừ đúng, còn rất lợi hại.

Tiết Nhiễm quay người lại hoàn toàn, anh ta không hề chú ý đến gì khác, nhìn về phía Cố Dao Dao và Đan Lâm đang đứng mở một bên, vẻ mặt nghiêm trang nói: “Xin gới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là người sẽ diễn vai nữ chính Tiểu Lai của chúng ta, Đan Lâm.”

Ánh mắt hai người giao tiếp với nhau giữa không trung, Đan Lâm vẫy tay cực kỳ tự nhiên, khuôn mặt chưng ra nụ cười thương hiệu.

“Thật vui mừng vì có thể gia phập đoàn phim “Mỹ nhân hai mặt”...”

Chỉ trò chuyện một vài câu ngắn ngủi, sau đó Tiết Nhiễm nhìn về phía Cố Dao Dao còn đang hơi khẩn trương, nở một nụ cười khiến cho người khác yên lòng: “Còn vị này chính là người đóng vai Bạch Chỉ Đình, Cố Dao Dao.”

Mất vài giây sau Cố Dao Dao mới phản ứng lại, cố gắng hết khả năng để phát huy vẻ hoàn mỹ nhất của bản thân: “Chào mọi người, tôi là Cố Dao Dao, mong mọi người chiếu cố nhiều hơn. Hy vọng sau này ở trong đoàn phim nỗ lực cùng nhau!”

“Tiếp theo, bên này là bộ phận  nhiếp ảnh gia của chúng ta…”

“Bên này thuộc bộ phận đạo diễn, người phụ trách cả đoàn. Một tuần tiếp theo đây, chúng ta sẽ ở trong cái studio này để quay hoàn tất mọi phân cảnh diễn ở trong nhà. Phân biệt là cảnh thứ 7, cảnh thứ 13, cảnh thứ 22…”

“Thời gian vẫn xem như là dư dả, nhưng hy vọng mọi người đều có thể nỗ lực kết thúc đúng trong thời gian đã dự toán.”

Nhóm người tụ tập ở phía dưới khán đài khẽ khẽ trò chuyện nhỏ với nhau lấn át đi cả giọng nói của Tiết Nhiễm, trên khuôn mặt mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ thường thức, ghét bỏ hoặc lại là biểu cảm nghi ngờ: “Cô ta chính là Cố Dao Dao? Theo tôi, sẽ không phải là một nữ minh tinh ngực lớn nhưng lại cực kỳ ngốc nghếch đấy chứ?”

“Lúc trước cô ta có thử phim cùng với tôi, chúng tôi đều tiến vào trong một tổ cuối cùng, kết quả ép tôi rớt lại.”

“Thật sự lợi hại như vậy sao…”

“Nghe nói lúc trước có từng phối hợp diễn qua với ảnh đế, hình như có lẽ vô cùng lợi hại.”

Nói đến một nửa, Tiết Nhiễm ho khan một tiếng, âm thanh nghị luận sít sao ở phía dưới lại yên tĩnh một lúc, sau đó giống như thủy triều tràn lên, dường như vĩnh viễn cũng không thể ngăn được mọi người bàn luận đề tài về cô. Cảm giác quái dị như vậy khiến cho Cố Dao Dao cảm thấy cực kỳ xấu hổ khi đứng ở trước mặt mọi người, ngay cả Đan Lâm cũng nhận thấy gì đó từ tình cảnh này, cô ta hơi quay đầu lại nhìn.

Cô ta lộ ra biểu cảm an ủi, nhưng là giọng điệu lại nhăn nhó nói: “Như thế nào, nghe xong không thoải mái?”

Đúng vậy, cô ta cũng thừa hiểu được những việc này.

Có ai mà không phải như vậy đi tới đâu?

Nhưng mà…

“Tôi cũng muốn biết trình độ của cô tới mức nào… Không bằng, chứng minh cho tôi xem đi.” Đan Lâm khẽ cười một tiếng, giơ tay chỉ về phía cô: “Dù sao khi so sánh với buổi diễn tổng hợp lần trước thì thời gian đã trôi qua rất lâu rồi, Cố Dao Dao.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)