TÌM NHANH
SỐNG LẠI ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ
Tác giả: Tinh Không Xã
View: 216
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 214: Mình nhất định phải diễn
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo

 

"Mọi người nhìn... nữ sinh bên cạnh kia là? ?"

 

"Là Cố Dao Dao!"

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhìn những dòng bình luận như mưa đạn tràn ngập trên màn hình điện thoại, fan hâm mộ nữ bừng tỉnh lập tức hoàn hồn, mặt mũi toàn sự khiếp sợ nhìn hai người phía sau rồi nói thầm: "Sao lại là... cô ấy... ! ?"

 

Số người xem livestream tăng vọt trong nháy mắt, ngay cả lúc đầu chỉ có lác đác vài bình luận trên màn hình thì giờ cũng đột nhiên xuất hiện tràn ngập: "Yêu đương là thật, thì ra trước đó là chúng ta hiểu lầm cô ấy."

 

"Tỷ tỷ ơi chị vả mặt đau quá."

 

"Mình thất tình, hu hu hu."

 

"Trời ạ vậy mà ở ngay sân bay khoe ân ái, quá ngọt đi! Mình có cp mới để đu rồi!"

 

"Mình cũng muốn được ảnh đế hôn trán! ! ! Mình có thể! !"

 

Lúc này Cố Dao Dao mới phản ứng lại, vội vàng đẩy Kỳ Quan Tòng ra bụm mặt cuống quít nhìn chung quanh một chút: "Nếu như bị quay được thì làm sao bây giờ?"

 

Lúc này, Cố Dao Dao thấy một fan hâm mộ nữ cầm điện thoại di động, lập tức sững sờ tại chỗ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Không ngờ bị tìm thấy nhanh như vậy! ! Đợi chút đã, vậy, vậy chẳng phải là! ! !

 

"Bị, quay, quay được rồi..."

 

Cố Dao Dao quay đầu nhìn về phía Kỳ Quan Tòng, lại phát hiện đối phương cũng không ngại chuyện bị quay được, ngược lại là chủ động kéo tay của cô đi ra ngoài: "Đi thôi, cần phải trở về."

 

Cố Dao Dao quay đầu nhìn chiếc camera đang quay trực tiếp mình một chút, lại cúi đầu nhìn bàn tay bị Kỳ Quan Tòng nắm chặt, trong lòng có một chút ấm áp. Không ngờ mọi chuyện lại trở thành như thế này, nhưng không biết vì sao trong lòng giống như lập tức được anh cho thêm dũng khí...

 

Hơn nữa, ngay cả sự thấp thỏm cùng tự ti lúc nãy cũng đều biến mất không thấy.

 

Cố Dao Dao cười đuổi theo bước chân của Kỳ Quan Tòng.

 

"Ừm!"

 

Mà lúc này nhìn bóng dáng hai người rời đi, điện thoại của đám fan hâm mộ nữ đang vô cùng khiếp sợ trực tiếp rơi xuống đất “bịch bịch”.

 

"A a a a a hai người nắm tay!"

 

"Hơn nữa là Kỳ Quan Tòng chủ động nắm! ! ! !"

 

"A? Sao màn hình tối đen rồi? Tiếp tục phát sóng trực tiếp đi chứ."

 

"Đúng vậy, chúng ta còn muốn xem mà! !"

 

Vừa mới bước vào cửa nhà của Kỳ Quan Tòng, Cố Dao Dao còn chưa kịp thở thì phát hiện chuông điện thoại trong túi quần áo vẫn vang lên không ngừng. Cô cởi bỏ giày thay đổi dép lê trong tâm tình phức tạp, sau đó lập tức móc điện thoại ra.

 

Sẽ là chị Thục sao?

 

Nhất định là chị Thục! ! Vậy cô làm sao bây giờ! !

 

Cố Dao Dao khóc không ra nước mắt nhìn thấy chị Thục gọi điện thoại tới, vẻ mặt lập tức cầu xin kêu thảm: "Nguy rồi nguy rồi, chị ấy nhất định sẽ hỏi em chuyện vừa rồi ở sân bay!"

 

Cố Dao Dao chuẩn bị tâm lý xong, đang chuẩn bị nghe điện thoại, thì điện thoại bị Kỳ Quan Tòng ở bên cạnh cầm lấy, đồng thời vô tình vứt điện thoại của Cố Dao Dao và của anh xuống trên ghế sa lon.

 

Anh quay đầu, mở miệng không chút nào hoảng, trấn an nói: "Những chuyện này không quan trọng."

 

Điện thoại của hai người cùng nhau vang lên ong ong trên ghế sô pha, trên màn hình điện thoại của Kỳ Quan Tòng cũng hiện lên Ngũ Châu đang gọi đến.

 

Cố Dao Dao lo lắng nhìn sang, kết quả lại bị Kỳ Quan Tòng kéo lại trong ngực: "Giao cho bọn họ xử lý là được."

 

"Chuyện mà em quan tâm là..."

 

Lúc này ánh mắt của Kỳ Quan Tòng vô cùng chăm chú, chăm chú đến mức toàn thân Cố Dao Dao đều run lên quên, quên mất bản thân muốn nói cái gì. Ánh mắt của anh nhìn chăm chú như là nước, chỉ cần một ánh mắt như thế, cô đã cảm giác cả người đều mắc kẹt sâu ở bên trong.

 

"Anh tuyệt đối không cho phép những suy đoán nhàm chán kia lại đến công kích em nữa."

 

Cố Dao Dao nhịn không được cười ra tiếng, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc ngẩng đầu chọc chọc ngón tay hỏi: "Vậy... những ngày em không có ở đây này... anh có nhớ em hay không?"

 

"Có."

 

Con thỏ ở một bên đã sớm bị hai người coi như không thấy, trở thành một cái bóng đèn cực lớn yên lặng ngủ gà ngủ gật.

 

Cố Dao Dao không vừa lòng về câu trả lời này hất cằm lên, kiếm chuyện hỏi:

 

"Có... Là có bao nhiêu?"

 

Kỳ Quan Tòng thoáng suy nghĩ một giây, nhích về phía trước một chút, hôn lên môi Cố Dao Dao một cái, cười nói: "Nhiều như vậy."

 

Cố Dao Dao lập tức quệt mồm, dùng ngón tay chọc chọc bộ ngực của anh: "Cũng chỉ có nhiều như vậy sao?"

 

Kỳ Quan Tòng tiến lại gần sát hơn một chút, hơi thở mập mờ kia giống như là kẻ xâm lược lướt qua gương mặt của Cố Dao Dao, cô bất giác bị đối phương đè trên ghế sô pha nên căng cứng thân thể. Mà bàn tay không an phận kia cũng chậm rãi xoa lên bên hông cô, sau đó chính là dùng tay nâng mặt của cô lên hôn thật sâu.

 

Một lúc lâu sai, Cố Dao Dao bị anh hôn sắp thiếu khí thở thì đẩy ra, khóe miệng anh nở một nụ cười xấu xa không dễ dàng phát hiện: "Vậy nhiều như vậy đủ không?"

 

Cố Dao Dao thẹn thùng đến mức nghiêng đầu sang một bên, còn chưa chờ cô nói gì thì đã bị ôm ngang mang vào phòng ngủ ——

 

Sáng sớm hôm sau, 6 giờ.

 

Sắc trời vừa mới bắt đầu tờ mờ sáng, mà Cố Dao Dao sớm đã vê tay vê chân đẩy cửa phòng ra, sợ đánh thức Kỳ Quan Tòng, cô quay đầu nhìn lại không yên lòng.

 

Phù, thật may là không có quấy rầy đến anh.

 

Cố Dao Dao nhìn Kỳ Quan Tòng ôm chiếc gối ôm mình nhét, không khỏi mỉm cười. Cô chậm rãi đi vào phòng khách, bật một chiếc đèn bàn màu vàng ấm áp, sau đó cả người núp ở trên ghế sa lon lật kịch bả bộ « Hí Mộng », mà bên tai chính là con thỏ đang gặm rau quả.

 

Cô bỗng nhiên nhớ lại những gì đã vô tình nghe được trong nhà vệ sinh hôm đó.

 

Bây giờ hai người đã là cặp đôi công khai.

 

Dù sẽ mang đến phiền phức cho chị Thục, nhưng là... nhưng chỉ dựa vào sức lực của bọn họ, thì mình còn hoàn toàn không đủ tư cách. Chỉ có cô càng thêm cố gắng mới được, sau đó một ngày nào đó trở thành người con gái thật sự xứng với Kỳ Quan Tòng.

 

Mà trở nên ưu tú hơn, điều kiện đầu tiên của việc dùng thực lực chứng minh bản thân là...

 

"Chính là diễn tốt bộ phim này."

 

Nhưng mà trước đó ——

 

"Nhìn thử trước, bộ phim này rốt cuộc là kể về một câu chuyện như thế nào đi. Hơn nữa nghe đạo diễn nói, muốn cô diễn từ lúc thời thiếu nữ mười mấy tuổi đến trung niên, mình có thể chứ..."

 

Thời gian lặng lẽ trôi qua, ánh mặt trời ngoài cửa sổ cũng uể oải chiếu xuống trên người của Cố Dao Dao. Cho đến khi nhìn thấy một trang cuối cùng của kịch bản, lúc này Cố Dao Dao vẫn chưa thỏa mãn mà khép lại kịch bản, đến ngay cả giọng nói cũng vô cùng kiên định lại kích động.

 

"Kịch bản này, mình nhất định phải diễn!"

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)