TÌM NHANH
SỐNG LẠI ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ
Tác giả: Tinh Không Xã
View: 259
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 242: Trung tâm của thảm đỏ
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo

 

Chỗ bậc thang, Cố Dao Dao đi ở phía trước, bước chân vững vàng mà thong dong nho nhã, vừa xuống cầu thang, vừa phất tay với mọi người —— không chỗ nào để bắt bẻ, vô cùng nho nhã lễ độ.

 

Kỳ Quan Tòng đi theo sau cô, cẩn thận cầm đuôi váy dài của cô lên.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đột nhiên, Cố Dao Dao nhắm mắt lắc đầu một cái, một cảm giác choáng váng từ lòng bàn chân truyền lên, khiến trong lòng cô vô cùng sợ hãi.

 

"A? ... Con mắt!"

 

Trước mắt của Cố Dao Dao lại xuất hiện một màu đen xám trong thời gian ngắn ngủi, mũi chân của mình và mép váy, bậc thang thảm đỏ đều đột nhiên bắt đầu mơ hồ, tầm nhìn không rõ ràng khiến cho cô càng thêm sợ hãi rõ ràng.

 

"Hỏng bét, chẳng lẽ lại bắt đầu thấy không rõ rồi?"

 

"Hơn nữa... vẫn là ngay lúc này?"

 

Một giọt mồ hôi từ trên trán của Cố Dao Dao chảy xuống, khẽ lăn trên mặt, cô nhịn không được đưa tay vuốt vuốt đôi mắt của mình.

 

Lúc này, Cố Dao Dao vốn là thấy không rõ đường đi, bỗng nhiên đứng không vững, lảo đảo một cái. Gót giày trẹo trên bậc thang, kém chút té ngã trên đất, làm trò cười cho thiên hạ.

 

Kỳ Quan Tòng thấy cảnh này, thân thể phản ứng còn nhanh hơn suy nghĩ, tay mắt lanh lẹ đưa tay đỡ cô, nhẹ giọng: "Cẩn thận."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Cái nắm tay này như cây cỏ cứu mạng của Cố Dao Dao, lòng bàn tay của cô đã đổ mồ hôi hột, căng thẳng nắm chặt tay anh.

 

Trong lòng của Cố Dao Dao âm thầm suy nghĩ, nguy hiểm thật, xém chút là ngã sấp xuống...

 

Hai người đi trên thảm đỏ giống vừa rồi. Giống như không có chuyện gì xảy ra.

 

Đợi lúc anh quay đầu, lúc này Kỳ Quan Tòng mới nhìn thấy sắc mặt của Cố Dao Dao đã trắng bệch, và đôi mắt mất hồn của cô. Anh không khỏi giật mình một cái, đây là xảy ra chuyện gì? Kỳ Quan Tòng nhíu mày lại.

 

"Làm sao vậy, là do mắt em khó chịu sao?" "

 

Đúng lúc này, tất cả hình ảnh trước mặt của Cố Dao Dao lại đột nhiên trở nên sáng tỏ, sự mơ hồ vừa rồi giống như là ảo ảnh, thế giới trước mắt rõ ràng sáng tỏ khiến tảng đá đang treo lơ lửng trong lòng của cô cũng rơi xuống, cô thở một hơi thật dài. Chỉ mong hôm nay đừng xảy ra chuyện kinh khủng gì nữa.

 

"A? Thật kỳ lạ! Lại có thể ·····  nhìn thấy rõ ràng rồi······?"

 

Kỳ Quan Tòng lo lắng hỏi thăm lần nữa: "Dao Dao?"

 

Cố Dao Dao tranh thủ lắc đầu: "Không có việc gì không có việc gì, đã tốt, vừa rồi có chút choáng đầu ······ "

 

Kỳ Quan Tòng thả lỏng lông mày, nhưng vẫn là bán tín bán nghi: "Choáng váng ······?"

 

Lúc này, Trang Hách Na cũng ăn mặc kiều diễm đứng bên cạnh nhìn qua, rõ ràng đã nhận ra Cố Dao Dao không bình thường, nghi ngờ nghĩ thầm: Cô ấy mới vừa rồi là thế nào?

 

Lại tập trung nhìn kỹ hơn, dường như tất cả ống kính cùng truyền thông, đều chen chúc trước mặt Cố Dao Dao.

 

Cố Dao Dao đứng ở trung tâm thảm đỏ, tạo dáng đa dạng, lộ ra làn da trắng nõn phía sau lưng và đường cong hoàn mỹ, vẻ đẹp tỏa sáng, chính là tiêu điểm của sự chú ý.

 

Mà bản thân mình cũng ăn mặc lộng lẫy lại bị cảnh sắc trước mắt khiến cho kinh hãi, trước mặt của cô chỉ có vài người phóng viên ngủ gà ngủ gật. Chớ đừng nói đến ống kính dài hay ngắn.

 

"Hả! ? ... Tại sao có thể như vậy?"

 

Trong nháy mắt, trong lòng của Trang Hách Na cảm thấy một chút xấu hổ, cô quay đầu chỗ khác, ở nơi mọi người không thấy được, bên trong ánh mắt để lộ ra sự ai oán cùng đố kỵ.

 

"Hoan nghênh các vị diễn viên khách quý đến tham gia đêm Quốc Kịch Thịnh Điển lần này..."

 

"Như vậy, giải thưởng tiếp theo được trao tặng là "Nữ diễn viên được khác giả yêu thích nhất năm 2019!"

 

"Những người vào vòng chung kết có..."

 

Tiếng vỗ tay trao giải trong đại sảnh như sấm động, mỗi người đều chờ mong tên của mình có thể được đọc lên.

 

Đông đảo diễn diễn viên nghệ sĩ cùng minh tinh ngồi phía dưới, ai ai cũng ăn mặc lộng lẫy, như là trăm hoa đua nở, đều thể hiện ra một mặt tốt nhất của mình.

 

Trước bục trao giải, vị khách quý trao giải trịnh trọng nói ra:

 

Người đoạt giải "Nữ diễn viên được khác giả yêu thích nhất năm " chính là —— "

 

"Cố Dao Dao!"

 

"Chúng ta hãy chúc mừng cô ấy! Với màn thể hiện tuyệt vời trong bộ phim truyền hình « Người đẹp hai mặt », cô ấy đã nhận được sự yêu thích và tán dương của đông đảo khán giả..."

 

Dưới sân khấu, ống kính quét đến gương mặt vui sướng của Cố Dao Dao, đó là sự vui sướng phát ra từ tận đáy lòng, niềm vui như thế vậy mà rơi xuống trên đầu của cô, nói không kích động, vậy dĩ nhiên là giả.

 

Kỳ Quan Tòng cũng vỗ tay, anh và Cố Dao Dao ngồi cùng một hàng, mặc dù cách mấy chỗ ngồi, nhưng lúc quay đầu nhìn về phía cô, trên mặt lộ ra một nụ cười khẳng định.

 

"Mời lên sân khấu nhận giải..."

 

Cố Dao Dao vui vẻ lại kích động đứng dậy, chuẩn bị đi lên trên bục nhận giải.

 

Mọi người chung quanh cũng nhao nhao đứng dậy, vỗ tay chúc mừng, lời chúc phúc bên tai không dứt.

 

Trang Hách Na cũng vui mừng vỗ tay: "Dao Dao, chúc mừng ~ thật sự vui thay cho em!"

 

Ngay khi cô đứng dậy, nụ cười của Cố Dao Dao đột nhiên khựng lại một chút. Đôi đồng tử sáng ngời kia đột nhiên phóng đại, không cách nào tập trung, trong thị giác của cô, chung quanh hoàn toàn mờ đi.

 

Trước mắt, toàn bộ đột nhiên đen lại.

 

Trên sân khấu, người chủ trì nói lần nữa: "Mời diễn viên đoạt giải lên trên sân khấu đến trên sâ khấu nhận giải..."

 

Nhưng mà Cố Dao Dao lại bất động tại chỗ, đầu đầy mồ hôi, cô chỉ có thể vịn lấy chỗ ngồi. Cô đang căng thẳng muốn tìm một điểm tựa, Kỳ Quan Tòng nhạy cảm phát hiện được hành động khác thường của Cố Dao Dao trước, anh cũng cảm nhận được một sự bất an, nhíu mày.

 

Kỳ Quan Tòng nhớ lại hình ảnh Cố Dao Dao khổ sở dụi mắt lúc đi trên thảm đỏ vừa rồi.

 

Lúc anh hỏi thăm có phải mắt cô khó chịu đúng không, xem ra lần này cũng hẳn là thị giác xuất hiện chút vấn đề ······  tệ hơn nữa là hoàn toàn nhìn không thấy.

 

Người bên cạnh Cố Dao Dao cũng bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.

 

"Cô ấy sao vậy? Sao lại không bước lên sân khấu."

 

"Tại sao lại đứng im.. ?"

 

"Cố Dao Dao, em không sao chứ?"

 

Trang Hách Na ở bên cạnh rất là tò mò nhíu lông mày, thở dài một tiếng "A ——" như xem náo nhiệt.

 

Thầm nghĩ, chuyện này xem ra có chút kỳ lạ.

 

Lúc này, trong một vùng tăm tối, Cố Dao Dao vừa bất lực vừa căng thẳng thở phì phò "Tôi, tôi!"

 

Tôi không nhìn thấy, không nhìn thấy gì cả... ! Sao lại như thế, tôi phải làm gì mới tốt?

 

"Ba."

 

Cố Dao Dao cảm nhận được có một bàn tay to vững chắc vịn lên, nhiệt độ quen thuộc trong nháy mắt truyền đến lòng bàn tay của cô.

 

Là tay của Kỳ Quan Tòng tay, Kỳ Quan Tòng cầm tay của cô.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)