TÌM NHANH
BAN ĐẦU TƯƠNG NGỘ, CUỐI CÙNG BIỆT LY
Tác giả: Thư Nghi
View: 1.854
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 12
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5
Upload by Chanel N5

Nghiêm Cẩm đã hạ quyết tâm đối với Qúy Hiểu Âu, nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh đưa cô lên giường, cho dù đối với bản thân mình, anh cũng không thích làm người nuốt lời, cho nên tức khắc liền bắt tay vào thực hiện.

 

Trước mắt chướng ngại lớn nhất của Qúy Hiểu Âu chính là có hiểu lầm đối với anh. Hồi tưởng ngày đó dây dưa ở thang máy cùng KK, Nghiêm Cẩn không thể không thừa nhận nó rất dễ gây hiểu lầm cho người khác, cũng không thể trách Qúy Hiểu Âu. Nhưng anh muốn giải thích dù sao cũng phải hẹn gặp để làm rõ với cô, trong hoàn cảnh với không khí ái muội, lấy hành động thực tế chứng minh Nghiêm Cẩn anh có hứng thú của một người đàn ông đối với một người phụ nữ, làm cho Qúy Hiểu Âu gạt bỏ hoàn toàn hiểu lầm. Nhưng làm sao có thể hẹn cô? Đây chính là vấn đề nan giải nhất.

 

Ngày thường Nghiêm Cẩn kết giao với rất nhiều người, đều là những người theo đuổi người mẫu trẻ. Bọn họ chơi cùng nhau đặc biệt rất thích tìm người mẫu làm bạn gái, nguyên nhân chính là khi đi ra ngoài sẽ giữ mặt mũi cho họ, mang theo những ‘cô bạn gái chân dài’, trời sinh ra đã là ‘giá treo quần áo’, mặt đặc biệt thon dài. Cho nên người tốt nghiệp đại học giống như Qúy Hiểu Âu, hai bảy hai tám tuổi, thích cái gì, với anh một chút manh mối cũng không có.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Cuối cùng anh vô cùng không tình nguyện gọi điện thoại cho cảnh sát Hứa Chí Quần.

 

Hứa cảnh sát đang ở trong văn phòng giải quyết bữa sáng, kẹp điện thoại vừa nhai vừa nói: “Này có gì khó? Chưa từng nghe qua một câu sao? Nếu cô ấy chưa trải sự đời, liền đưa cô ấy đi ngắm nhìn thế gian phồn hoa, nếu như cô ấy đã trải sự đời rồi thì đưa cô ấy lên vòng xoay ngựa gỗ. Đây chính là bí kíp theo đuổi phụ nữ đấy.”

 

“Phí lời!”, Nghiêm Cẩn nói, “Ông đây còn cần chú dạy những thứ này sao? Vấn đề hiện tại chính là bây giờ cô ấy ở trung gian của hai loại này, lại chịu giáo dục nghiêm khắc, thật là phải làm sao bây giờ?”

 

Hứa Chí Quần một bên nhồm nhoàm nhai bánh quẩy với cháo, còn nhắm nhìn màn hình máy tính bằng một con mắt, vừa lúc nhìn thấy một tin tức, “ Nổi tiếng nhất thành phố, kinh điển nhất, vĩ đại nhất vở nhạc kịch thành công nhất đã bắt đầu quay trở lại.”êu>

 

Vì thế anh ta liền nói: “Mời cô ấy đi xem nhạc kịch cũng không tồi, đây chính là vũ khí tán gái sắc bén nhất, dễ dàng thấy được bản chất của đối phương.”

 

Nghiêm Cẩn gãi đầu: “Nhưng tôi nghe không hiểu!”

 

“Không hề gì, bởi vì phía dưới sân khấu tám phần người nghe đều không hiểu, chú đừng nói chuyện, chỉ cần khi kết thúc dùng hết sức vỗ tay là được, ai dám nói chú nghe không hiểu, chuyện này dễ thôi , xử hắn!”

 

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nghiêm Cẩn vui mừng vỗ mạnh xuống bàn: “ Được, cứ làm như vậy đi!”

 

Chiều hôm nay, Qúy Hiểu Âu nhận được một cuộc điện thoại. Bên kia đối phương nói tiếng phổ thông, câu chữ rõ ràng tiêu chuẩn hệt như phát thanh viên trên bản tin thời sự.

 

“Qúy tiểu thư, chào cô! Chúc mừng cô đã trúng giải nhất khi mua sắm ở trung tâm của chúng tôi.”

 

Qúy Hiểu Âu bĩu môi. Thật sự may mắn như vậy sao, xem ra hiện nay lừa đảo càng ngày càng tinh vi, lại còn từ một công ty uy tín nữa chứ. Cô không hề lên tiếng, chờ đối phương biểu diễn hết tài nghệ vốn có của mình.

 

“Làm phiền cô có thể cung cấp địa chỉ của cô được không, chúng tôi sẽ đem phần thưởng của cô chuyển phát nhanh qua đường bưu điện.”

 

Nói tới đây đối phương tạm ngừng một lát, giống như đang chờ đợi điều gì, lại không chờ nổi khiến hắn có chút vừa mừng vừa lo.

 

“Qúy tiểu thư?”

 

Qúy Hiểu Âu rốt cuộc cũng mở miệng: “Tôi không mua đồ ở chỗ các anh.”

 

“A?”, tựa hồ như đối phương lắp bắp kinh hãi, sau đó một lúc lâu lại không hề có bất cứ một thanh âm nào. Hiển nhiên phản ứng của Qúy Hiểu Âu nằm ngoài kế hoạch của hắn. Phải biết rằng trung tâm thương mại ‘Tân Quang Thiên Địa’ nơi tụ tập của những cô gái Bắc Kinh thời thượng, muốn tìm được những cô gái không biết đến nơi này quả giống như những người sống lâu năm ở Bắc Kinh lại không biết đến cầu vượt vậy.

 

Qúy Hiểu Âu nghe được qua điện thoại truyền đến thanh âm nói nhỏ của ai đó, tiếp theo đối phương liền hỏi:”Qúy tiểu thư, có phải cô nhớ lầm rồi không? Ở trung tâm chúng tôi rõ ràng có thông tin khách hàng của cô. Cô chưa bao giờ mua một bộ quần áo hay một đôi giày ở đây hay sao?”

 

“Không có, tôi chưa bao giờ mua quần áo ở đây.”

 

Qúy Hiểu Âu cũng không hề nối dối. Dáng người cô cao, chân dài, ngũ quan cân đối, khoác lên người cái khăn trải giường cũng đẹp hơn người bình thường, người khác đều cho rằng những bộ quần áo cô mặc đều có phong cách riêng, chắc hẳn phải xuất phát từ những thương hiệu nổi tiếng, có rất ít người biết rằng đa số quần áo của cô đều không có thương hiệu. Cho nên cô cảm thấy vô cùng sung sướng khi người khác gặp họa mỉm cười, chờ đợi xem đối phương xử trí ra sao.

 

Lại là một loạt tiếng sột soạt, thanh âm thì thầm, khi đối phương mở miệng lại không có chút tự tin nào, cư nhiên lại để lộ ra chất giọng Bắc Kinh: “ Cái kia, Qúy Tiểu Thư, cô khẳng định là nhớ lầm rồi. Như vậy đi, phần thưởng này liền chuyển phát nhanh tới cho cô, mong đến lúc đấy cô kí nhận giùm cho, tạm biệt!”

 

Qúy Hiểu Âu vội nói: “Ai ai ai, chờ đã, lời thoại ngài còn nói chưa xong mà, nói đi, tiếp theo có phải yêu cầu thẻ ngân hàng cùng chứng minh nhân dân …”

 

“Rụp”, đầu bên kia điện thoại hoang mang rối loạn ngắt máy.

 

Qúy Hiểu Âu cất điện thoại đi, tiếp tục giúp khách hàng matxa mặt, đem chuyện cười mình vừa gặp phải kể cho người này nghe.

 

Vị khách này chính là Phương Á Ni, từ khi ‘Như nước năm xưa’ khai trương đến nay chính là khách hàng thân thiết nhất. Ở trong một khu biệt thự vô cùng xa hoa, chỉ việc làm dâu hiền vợ đảm, ngày thường đều vô cùng rảnh rỗi,cho nên phần lớn thời gian đều ở spa của Qúy Hiểu Âu.

 

Lẽ ra loại hình như Phương Ni Á, cũng không phải là mục tiêu khách hàng mà Qúy Hiểu Âu hướng tới. Qúy Hiểu Âu muốn tập trung vào những khách hàng có mức thu nhập vừa phải. Nhưng Phương Ni Á ra tay hào phóng, nhiều thời gian, lại đơn giản dễ tin, bởi vậy liền thành khách hàng được hoan nghênh nhất trong spa của cô. Cô ấy từ khi ‘ như nước năm xưa’ khai trương đến bây giờ cũng chưa từng đến một spa nào khác.

 

Phương Ni Á lập tức cười nói: “ Đưa số điện thoại đây cho mình, mình liền quảng cáo hắn thành thần y chữa được bách bệnh.”

 

“Đúng vậy”, Qúy Hiểu Âu tiếp lời: “ còn có thể đăng tin lên mạng, nói hắn điện nước đầy đủ, nội thất hoàn thiện, giá thuê một ngày 800 tệ, cùng với số điện thoại.”

 

Hai con người bụng dạ khó lường chí lớn gặp nhau, đang tưởng tượng đến tên lừa đảo gặp xui xẻo liền cười ha hả.

 

Qúy Hiểu Âu chỉ xem chuyện này như một trò đùa dai, cười xong liền quên. Không nghĩ tới ngày hôm sau liền nhận được một phần chuyển phát nhanh. Bên trong là một phong thư màu đỏ, chữ kí rồng bay phượng múa của ‘Tân Quang Thiên Địa’, mở ra bên trong là vé vào cửa của vở nhạc kịch , hơn 3600* tệ dành cho ghế VIP.”êu>

 

Qúy Hiểu Âu lập tức vô cùng kích động, cô tưởng có lẽ chính mình nhớ lầm, có thể vô tình đã mua một món hàng nào đó ở đây nhưng có thể cô đã quên mất. Cô thích bài hát ‘hồi ức’ của vở nhạc kịch , nhưng vẫn chưa có cơ hội xem trọn vở kịch trứ danh của vở nhạc kịch này. Tuy rằng mấy năm nay vở nhạc kịch này đã được công diễn rộng khắp Trung Quốc, nhưng giá vé vào cửa lại khiến cô chùn bước. Hiện giờ từ trên trời rơi xuống một cái bánh ngọt, lại còn là loại đắt tiền, sao cô có thể không cảm thấy vui chứ?

 

Vì quá vui mừng nên cô đã nhanh chóng gọi cho “Tân Quang Thiên Địa” để xác nhận thật giả,cô chỉ cảm thấy vô cùng hối hận vì ngày hôm qua đã xem cuộc gọi đến là lừa đảo, thái độ quá mức ác liệt.

 

Lần đầu tiên xem nhạc kịch, Qúy Hiểu Âu không biết nên ăn mặc như thế nào. Cô hỏi Phương Ni Á, Phương Ni Á nói: “ Cậu nên chọn một bộ trang phục để dự tiệc tối lúc 9 giờ.”

 

Qúy Hiểu Âu: “A?”

 

Phương Ni Á giải thích: “Cậu xem, trình độ của trang phục long trọng cũng có quy định. Buổi chiều 3,4 giờ là buổi trà chiều có thể ăn mặc đơn giản một chút, từ 5 giờ là bắt đầu tiệc cocktail, thời gian càng về khuya, đối với trang phục có yêu cầu càng cao. Bữa tiệc 9 giờ tối yêu cầu lại càng khắt khe hơn. Bà cô của tôi, cậu chỉ muốn mặc một bộ đồ đơn giản thôi sao? Loại trường hợp này, lại có đặc biệt là ở khu VIP nữa, những người phụ nữ ở đó đều trang điểm vô cùng khoa trương hận không thể đem hết châu ngọc ngà trong nhà dát lên người, khí chất của cậu chỉ cần có chút nhược điểm lập tức sẽ bị đánh bại.”

 

Qúy Hiểu Âu liền hiểu ra, cô hỏi: “Giá của một bộ lễ phục tầm bao nhiêu?”

 

Phương Ni Á suy nghĩ một chút: “Có thể mặc ra ngoài, đại khái thấp nhất cũng phải hơn một vạn.”

 

“Thôi bỏ đi.” Qúy Hiểu Âu nói: “ Mình phục vụ cậu hai tiếng đồng hồ mới kiếm được 500 tệ. Chỉ vì buổi biểu diễn hai tiếng mà bỏ ra hơn 1 vạn để mua quần áo, trừ khi mình bị điên rồi!”

 

Cuối cùng Qúy Hiểu Âu quyết định mặc áo sơ mi cùng váy dài đi giày đế bằng, chỉ có thêm một chiếc áo choàng màu vàng cùng mũ lưỡi trai. So sánh với những người xung quanh, đích xác là đơn điệu, lại thân cao chân dài quả thực có chút tiêu sái. Từ một lối nhỏ trong nhà hát, cũng hấp dẫn vô số ánh nhìn. Mãi cho đến khi ngồi xuống, tâm tình Qúy Hiểu Âu có chút hư vinh nho nhỏ mà cảm thấy vô cùng vui sướng. Nhưng khi nhìn đến hàng ghế của mình, cô có chút ngây ngẩn cả người.

 

Người kia đang cười hì hì nhìn chằm chằm cô, một thân Tây trang đen vô cùng chỉn chu, áo sơ mi trắng sạch sẽ, đầu tóc ngắn ngủn được dùng sáp chải chuốt từng sợi một, đôi lông mày đậm khiến cho người khác cảm giác ấm áp, làn da màu đồng, giống như ánh mặt trời đột nhiên lóe sáng, như cả đời đều không thể quên được người này. Đây không phải Nghiêm Cẩn thì là ai?

 

Quý Hiểu Âu có chút giật mình, bởi vì từ bối cảnh nhà hát lớn sang trọng nhìn vào, hình dung cơ hồ anh ăn mặc vô cùng trang nghiêm, mặt mày anh tuấn, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nghiêm túc quan sát Nghiêm Cẩn, rốt cuộc trông như thế nào. Giờ phút này cô không thể không thừa nhận,quả nhiên là tiêu chuẩn của soái ca, nếu như có thể giống như Nghiêm Cẩn mới được coi là soái ca chân chính.

 

Điều đáng tiếc duy nhất chính là, người mà vị ‘soái ca’ này thích lại là đàn ông.

 

Trên thực tế khi Qúy Hiểu Âu vừa mới đi vào, Nghiêm Cẩn đã có thể dễ dàng xác định được cô. Mắt thấy cô càng ngày càng đến gần ánh mắt giống như điện cao thế gặp phải lưới sắt, cơ hồ toát ra tia lửa.

Đối mặt với sự kinh ngạc của Qúy Hiểu Âu, anh đứng lên, làm bộ làm tịch mà khom người: “ Người đẹp, rất vui khi trùng hợp gặp được cô!”

 

Biểu tình của Nghiêm Cẩn quả thật khiến cho người khác cảm thấy như không hẹn mà gặp Qúy Hiểu Âu khiến cho anh cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Đáng tiếc thanh âm trong ý cười lại hoàn toàn bán đứng anh.

 

Quý Hiểu Âu lúc này rốt cuộc cũng hiểu ra mình vẫn là bị người khác tính kế.

 

Trực giác của cô vô cùng chính xác, giọng nam trong điện thoại vô cùng tiêu chuẩn trong điện thoại kia, là một tên lừa gạt, quả nhiên những thứ đẹp đẽ không đáng tin liền không thể tin. Tới đâu hay tới đó, cô liền vén áo choàng thản nhiên ngồi xuống. Tuy rằng Nghiêm Cẩn một chút được lòng người cũng không có, chính là trước mọi người, anh ta cũng không thể làm ra chuyện gì được. Huống chi, người này còn thích đàn ông, điểm này đặc biệt khiến cô yên tâm.

 

Liếc mắt nhìn Nghiêm Cẩn, Qúy Hiểu Âu cũng cùng phong cách với anh ta lười biếng nói một câu: “ Tiên sinh yêu quý, trùng hợp thường thường là phương thức xuất hiện nặc danh của Thượng Đế.”

 

Nghiêm Cẩn liền bị nghẹn, chỉ cảm thấy những lời này tương đối huyền diệu, lại không biết nên ứng đối như thế nào. Anh không hề biết đến câu nói này chính là câu nói của nhà khoa học vĩ đại nhất của thế kỉ XIX cũng như thuyết vô thần- Einstein. Qúy Hiểu Âu liền lấy một câu nói của khoa học tự nhiên để nhắc nhở anh, trên đời vốn dĩ không có trùng hợp, ban đầu đều là những phương hướng dự định trong tương lai. Bất đắc dĩ chính là, Nghiêm Cẩn không có cách nào lý giải được ẩn ý trong câu nói của cô.

 

Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng Nghiêm Cẩn vẫn có cách để ứng đối với Qúy Hiểu Âu:da mặt anh so với người bình thường có chút dày hơn. Anh nói: “Em nói tiếng người đi được không? Anh nói không đủ thành ý sao?”

 

Qúy Hiểu Âu ngửa đầu làm ra biểu tình “trời ạ!”, tỏ vẻ đàn gảy tai trâu là chuyện khiến người khác tuyệt vọng thực sự. Sau đó cô quay mặt đi hướng khác, nhìn về phía sân khấu, biểu tình cùng tư thái đều muốn anh phải tránh ra.

 

Cái này quả thật đả thương người, nhưng mặc kệ Qúy Hiểu Âu có đả thương mình như thế nào, đều không thể đả kích tới sự tự tin của Nghiêm Cẩn, bởi anh trực tiếp vô cùng kiên định với mục tiêu. Anh đang tự nói với chính mình, mặc kệ thế nào phải mau chóng thu phục cô nàng này mới được.

 

Qúy Hiểu Âu cảm giác được Nghiêm Cẩn đang nhìn mình. Rất nhiều nói rằng sườn cong của gương mặt cô rất đẹp, từ trán đến cung mi sống mũi đều mê người, cùng hình dáng của đôi môi lại nhu hòa đi rất nhiều. Cô quay mặt sang tầm mắt của anh ta liền rời sang chỗ khác, khi cô quay đi tầm mắt đó lại nhìn mình.

 

Phía sau lưng Qúy Hiểu Âu một tầng mồ hôi mỏng lành lạnh, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, nghiêng mặt hỏi: “Anh nhìn cái gì?”

 

Nghiêm Cẩn đang nghiên cứu làn da của cô.

 

* 1 tệ= 3,33340 VND.

3600 tệ= 12,000,56789VND.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)