TÌM NHANH
SỐNG LẠI ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ
Tác giả: Tinh Không Xã
View: 283
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 125: Ngoài dự đoán
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo

 

Bên trong ghế lô được trang trí ban ngày truyền đến âm thanh động đậy của dây thừng.

Hâm Nhi bị cường ngạnh đẩy ngã lên trên tháp nước, nước mắt rơi dài từ khóe mắt, cô ta gắt gao cắn chặt môi dưới không phát ra tiếng, một bên có ý đồ đẩy bả vai của đối phương.

Nhưng nét khiếp sợ trên mặt cô ta ngược lại giống như càng kích thích đến ham muốn chinh phục của người đàn ông, đôi bàn tay không có chút uy hiếp nào cũng bị ông ta dễ dàng tóm được bắt chéo ép đưa lên trên đỉnh đầu.

Từng cúc áo bị kéo ra thô bạo rơi rụng xuống đầy mặt đất, quần áo mặc trên người cũng dần dần trở nên mỏng manh.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đang khi lớp quần áo cuối cùng trên người cô ta sắp bị lột đi thì ngoài cửa truyền đến đến tiếng vang lớn, “Bang.”

Cố Dao Dao đứng ở ngoài cửa suy nghĩ một lúc lâu, tâm trạng cô cực kỳ phức tạp nắm chặt tay, cô hít sâu một hơi, dùng ánh mắt chán ghét liếc về phía người đàn ông đang đè trên người Hâm Nhi.

… Thật ghê tởm.

Dường như chỉ cần nhìn nhiều thêm một chút sẽ cảm thấy ngay giây tiếp theo bản thân mình nôn ọe ngay lập tức vậy.

Cố Dao Dao cau mày, cô không giữ lại một chút tình cảm nào đẩy ông ta ra, người chủ biên vốn dĩ còn đang ở trạng thái hưng phấn đang định mắng nhiếc người nào như vậy, tên nào không có mắt cắt ngang chuyện tốt của ông ta, mà Hâm Nhi bị ông ta đè ở dưới thân cũng trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt không thể nào tưởng tượng nổi, ngay sau đó liền nhìn thấy người đàn ông kia bị một sức mạnh thô bạo đẩy lên trên tường, toàn bộ vùng đầu não bị va chạm mạnh, trong nháy mắt sắc mặt ông ta trở nên xám như tro tàn.

Hâm Nhi ngồi dậy, trong mắt cô ta hiện lên một tia kinh ngạc, cả người ngốc tại chỗ.

Ở một bên.

Nhân vật đồng bọn đảm đương vai chính nghĩa - Cố Dao Dao, ban đầu cô còn định bổ thêm cho ông ta một chân, cô liếc ánh mắt nhìn sang bên cạnh, thoạt nhìn thấy Hâm Nhi bị kích thích không nhẹ, vẻ mặt cô tràn đầy không vui trừng mắt lên nhìn tên chủ biên đang nằm la liệt trên mặt đất sờ sờ đầu, cô hạ thấp giọng cảnh cáo.

“Mau cút đi, nếu không tôi sẽ gọi người đến!”

Cùng lúc đó.

Đoàn làm phim “U Mộng Ảnh” còn chưa tan tầm nhưng đã ríu rít lén lút buôn chuyện từ trước về tin tức đoàn phim bên cạnh mình.

“Đã nghe nói chư?”

“Tôi nghe một người bạn từ đoàn làm phim bên cạnh nói, vừa rồi thấy chủ biên “Y.I” đi tới đoàn phim bọn họ.”

“Hơn nữa còn hẹn Cố Dao Dao đi ra ngoài đấy.”

Nội dung tin tức này giống như một khối đá lớn ném xuống hồ nước, ngay lập tức kinh động toàn bộ bầy cá trong ao. Bọn nghe thấy thế ghé sát vào nhau, một bên vừa cảnh giác nhìn đạo diễn bên kia, một bên chụm đầu vào nói chuyện: “Thật hay giả? Không thể nào…”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Hơn nữa cũng thật là hâm mộ Cố Dao Dao nha, mọi thứ cho xuất đạo đều thuận lợi, còn gặp được đại quý nhan.”

*xuất đạo: giống với debut, bắt đầu vào ngành.

“Vậy cũng không nhất định đâu, ai mà biết được cô ta có thuộc dạng ngầm gì đó đâu.”

“Này, nói với một người một tin tức chỉ có người trong vòng mới biết được. Nghe nói chủ biên Trần của “Y.I” đặc biệt thích hẹn các minh tinh nữ đi ra ngoài… Sau đó thật ra… Ừm.”

“Mọi người tự hiểu đi, chính là làm loại chuyện này.”

“Hả? Thật hay giả… Thoạt nhìn ông ta cũng rất không tồi mà. Có tin đồn được đánh giá là rất tốt.”

“Xùy xùy… Đừng nói bậy, nói nhỏ giọng một chút.”

Mà người đã có kiến thức xem nhân phẩm người chủ biên “Y.I” rốt cuộc có bao nhiêu thối nát, ánh mắt Cố Dao Dao lạnh lùng nhìn đống hỗn loạn trên mặt đất, trước mắt cô là một đống sushi bị tùy tiện đạp hỏng cùng với mớ quần áo lộn xộn vương vãi đầy mặt đất, chỉ có mình Hâm Nhi ngồi im tại chỗ cứng đờ người ngây ngốc mất tinh thần, cô ta hoảng loạn mặc vội quần áo trên mặt đất vào, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi khom lưng trước gã chủ biên, giọng nói run rẩy.

“Chủ… Chủ biên, ngài không có việc gì chứ?  Không bị thương chứ?”

Ý đồ tiến lên nâng ông ta dậy của Hâm Nhi bị ông ta hất đẩy ra, chủ biên Trần xoa xoa cái ót bị sưng đau của mình, chép miệng hít hà một tiếng khinh thường.

“Thật mất hứng.”

“Thực xin lỗi! Thực sự có lỗi với ngài!”

Cho dù Hâm Nhi xin lỗi càng chân thành hơn nữa, đối với loại hành vi chen ngang một chân như này ông ta cảm thấy không vui, chủ biên Trần nới lỏng cà vạt, cả người u ám liếc mắt nhìn Cố Dao Dao, ngay sau đó lại quét mắt nhìn lại mặt mũi Hâm Nhi, hiển nhiên đã không có loại xúc động dục vọng vừa rồi nữa.

Thấy chủ biên Trần không thèm nhìn mình đã đẩy cửa đi ra ngoài, cánh tay Hâm Nhi cứng đơ tại chỗ, cả người cô ta run rẩy ngã xuống trên mặt đất.

“Vì sao… Lại như vậy?”

“Này....”

Thật vất vả mới tống cổ được cái loại sắc lang kia đi, Cố Dao Dao thở dài ngồi bệt xuống bên cạnh Hâm Nhi, lại vừa quan tâm vỗ vỗ bả vai cô ta, ý muốn an ủi.

“Đừng sợ, tên kia đúng thật là loại cầm thú! Thật sự là biết mặt nhưng không biết lòng, vừa rồi phải dạy dỗ lão ta một lúc cho sáng mắt.”

“May mắn tôi đi vào kịp thời, nếu không cô sẽ bị khi dễ…”

“Hửm?”

Thấy Hâm Nhi chỉ run rẩy mà không thốt lên lời, Cố Dao Dao kỳ quái lắc lư cơ thể cô ta, nhưng không ngờ đột nhiên bị hất văng tay phải ra, ngay sau đó nhìn thấy cô ta quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc vì những gì cô đã làm: “Cô có biết không… Rốt cuộc vừa rồi cô đã làm cái gì?”

“Ách? Đương nhiên là cứu cô… Vừa rồi rõ ràng cô sắp bị tên kia…”

Lần này đến lượt Cố Dao Dao ngốc tại chỗ.

Nhưng người con gái trước mặt giống như bị phát điên vậy, cô ta điên cuồng kéo mái tóc của mình, bộ trang phục đáng yêu ban đầu giờ ở trên người cô ta bị xé rách tung tóe, ngay cả người mặc cũng lộ khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt như nhìn kẻ thù để nhìn Cố Dao Dao.

Cô ta run rẩy rống lớn tiếng.

“Cô có biết tôi đã phải chống đỡ biết bao nhiêu trở ngại tâm lý, đã bỏ đi bao nhiêu tâm tư hay không!”

“Lúc trước tôi bị mười mấy công ty từ chối rốt cuộc mới lấy được cơ hội này, đây là hi vọng cuối cùng của tôi, rõ ràng đã sắp thành công ngay trước mắt…”

“Chỉ vởi vì cô tự tiện ngăn cản, tất cả công sức đều đổ sông đổ biển hết rồi!”

Đúng vậy, tất cả đều bởi vì người phụ nữ này xuất hiện mà kết thúc. Vốn dĩ cô ta còn tưởng rằng người này sẽ hiểu mọi thứ trong vòng này, dường như có thể nói là quy tắc ngầm. Nhưng cố tình một hai phải chạy đến phá hỏng kế hoạch của cô ta, lại còn tự mình sắm vai con người chính nghĩa gì đó, quá buồn cười.

Chỉ bởi vì người phụ nữ này.

Chỉ bởi vì cô xuất hiện, mọi thứ đều bị thay đổi!

Hâm Nhi muốn điên người che mặt mình, từng giọt nước mắt nóng bỏng từ mắt cô ta chảy ra từng kẽ hở của ngón tay rơi xuống dưới, cô ta không thể nào hiểu nổi khóc òa lên vừa nói: “Vì sao muốn làm như vậy, vì cái gì chứ!”

“Rõ ràng cô đã là một minh tinh có danh tiếng, đương nhiên cũng sẽ không thế này…”

Nhưng mà cô ta không giống vậy.

Cô ta chỉ là một người nước chảy bèo trôi, một người bình thường lúc nào cũng có thể bị thay thế mà thôi. Cho nên cô ta ở tầng cuối cùng đã giãy giụa vùng vẫy vô số lần giống như vậy cũng chưa từng bò được lên trên, những minh tinh như kia làm sao có thể hiểu nổi! Huống chi… Huống chu…

Cô ta ngẩng đầu lên, hai mắt khóc đến sưng đau đỏ ửng, đã mất đi tiêu điểm.

“Làm mất lòng người kia, nhất định tôi sẽ bị phong sát. Chắc chắn cô không thể hiểu đâu…”

“Bây giờ tôi hoàn toàn không còn lối đi, là vì cô hủy diệt cuộc đời của tôi rồi.... Vì sao chứ… Vì cái gì muốn can thiệp vào mọi thứ này.”

“Rõ ràng cô chỉ cần không xen vào là tốt rồi, bây giờ cô đã vừa lòng chưa.”

Bị một loạt câu nói này chấn động người, Cố Dao Dao nắm chặt tay, tâm trạng cô phức tạp giống như ngũ vị hỗn loạn xốc nảy trong lòng. Cảm giác dường như không thể hít thở nổi khiến cho cô không thể suy nghĩ nổi, cuối cùng chỉ có thể nhìn theo đối phương khóc lóc đi xa, hạ thấp giọng nói.

“Thật xin lỗi.”

Đối diện.

Đan Lâm cũng xúm vào trong đám người náo nhiệt lại bị sự cố xảy ra phía đối diện hấp dẫn, cô ta quay đầu lại nhìn, ban đầu cô ta không hề hứng thú đối với cuộc nói chuyện này nhưng vừa khéo nghe được toàn bộ từ đầu đến cuối câu chuyện, cũng trùng hợp nhìn thấy bóng dáng Cố Dao Dao cúi đầu không hề có sức sống rời đi.

Mà ở ngoài cửa, Cố Dao Dao đã lấy lại di động từ lâu, cô nhìn lên bầu trời đen ban đêm, thật lâu sau lại thở dài.

Rõ ràng lúc trước người con gái đó vừa nhìn không hề tình nguyện như vậy…

Chẳng lẽ thật sự cô đã làm điều thừa hay sao?

Đại khái là vậy đi.

Đan Lâm đi theo phía sau cô nhướng mày, khóe môi cô ta gợi lên một nụ cười nhẹ chế giễu: “Làm hết sức lại không nhận được kết quả tốt, nhất định cảm thấy rất khó tiếp thu nhỉ?”

“Cô cũng thấy rồi.”

“Thực tế của cái vòng này là như vậy.”

Cái gọi là hình tượng giả tạo chẳng qua cũng chỉ là một đống rác rưởi ngâm lâu ngày trong một bình mật đường, trên thực tế giới diễn kịch còn muốn bẩn thỉu và khó coi hơn nhiều. Dùng khuôn mặt mỹ lệ cùng với dáng người hoàn hào cũng có thể trở thành lợi thế khi đàm phán, đến khi quay đầu lại nhìn những chuyện đã xảy ra, dù thấy nhưng không thể trách.

Nhưng những thứ này cũng không phải là chuyện đáng sợ nhất.

Lòng người dơ bẩn, tam quan vặn vẹo, từ lâu đã không phải là những thứ mà người trong sạch ngây thơ có thể chạm tới.

Đan Lâm đã lĩnh hội quá nhiều những điều này, cô ta thu ánh mắt lại, giọng nói đầy thất vọng.

“Nơi này là nơi có thể thay đổi tam quan (quan điểm)của một người. Cho dù cái gì không thể xảy ra cũng sẽ biến thành có khả năng, sau một lúc vặn vẹo mới có thể cảm thấy mọi thứ đều rất bình thường.”

“Chờ đến khi cô phản ứng lại…”

“Thì sớm đã hãm sâu vào vũng bùn không thể thoát thân.”

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)