TÌM NHANH
SỐNG LẠI ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ
Tác giả: Tinh Không Xã
View: 287
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 149: Biến nguy thành an
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo

Tiết mục kết thúc một cách hoàn hảo với những tràng pháo tay nhiệt tình của khác giả tại hiện trường.

Phải biết rằng, kế tiếp chính là thời khắc căng thẳng nhất...Giang Lạc Oanh lên sân khấu!

Nhóm fans cầm bảng tên của cô ấy trong tay giơ cao lên, tiếng thét chói tai kêu gào tên ảnh hậu cũng vang lên, thậm chí còn át luôn cả tiếng từ micro của người dẫn chương trình. Thấy vậy, người dẫn chương trình có chút xấu hổ nhìn Giang Lạc Oanh ở dưới đài, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. 

Fans của ảnh hậu cũng hùng hậu thật…

Kỳ Quan Tòng ngồi ở ghế VIP thấy bóng dáng của Cố Dao Dao trên khán đài đi xuống, cũng giơ tay tán thưởng. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đương nhiên anh không lo lắng Giang Lạc Oanh sẽ xảy ra vấn đề gì, chỉ có điều đây là lần đầu tiên Cố Dao Dao tham gia loại tiết mục như thế này. 

“Khụ khụ, các bạn khán giả à, diễn viên trong đoàn hôm nay đều biểu diễn rồi, ngay sau đây chính là phân đoạn kích động lòng người nhất… Giám khảo Giang Lạc Oanh của chúng ta sẽ lựa chọn một diễn viên lên đài đối diễn..! Hiện tại, chúng ta cho cô ấy thời gian lựa chọn nhé.”

Mà lúc này, tiết mục của Cố Dao Dao cũng kết thúc rồi. Đối với sự cố vừa mới xảy ra, trong lòng cô vẫn còn chút sợ hãi. 

“Hả…” Cô thở dài, kết quả đột nhiên có một nam diễn viên chen đến bên cạnh cô, nhỏ giọng nói: “Nguy hiểm thật, không biết tại sao đạo cụ tự nhiên lại hỏng, tôi bị nó dọa đến ngốc luôn, cũng may là cô biến nguy thành lợi, người xem bên dưới hẳn là không ai phát hiện nhỉ?”

Phát hiện…?

Tuy rằng lúc nãy khi phát hiện ra có chút hoảng loạn, nhưng không đến mức lòi ra như thế đâu!

Cố Dao Dao nhận chai nước khoáng từ nhân viên công tác, cũng lấy một chai cho người đang đứng bên cạnh, đầu mày cuối mắt đều hiện lên vẻ tự tin. 

“Yên tâm đi, sẽ không có ai phát hiện đâu.”

Ở một nơi khác, mắt của Trang Hách Na gắt gao chăm chú nhìn trợ lý Khả Khả của cô ta.

Cô ta còn chưa mở miệng, Khả Khả đã hoảng hốt nhận sai trước. 

“Đều là do tôi, đều do tôi! Là tôi không làm tròn bổn phận, chỉ là… Tôi cũng không thể tưởng tượng được, trước chương trình cô ta lại có năng lực phản ứng nhanh như vậy.”

Nghĩ đến cảnh Cố Dao Dao ở trên sân khấu gặp phiền phức như thế mà có thể phản ứng lại ngay lập tức, thật sự không thể tưởng tượng được. 

Nói xong, cô ấy có chút lo lắng nhìn Trang Hách Na, rất sợ vào lúc này cô ta sẽ đánh chết cô ấy. 

“…Ai”

Trang Hách Na duỗi tay, hơi đau đầu nên ấn ấn vào huyệt Thái Dương. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Xem ra là do bản thân cô ta đã quá xem thường Cố Dao Dao, lúc trước thoạt nhìn qua cũng không quá thông minh, không biết năng lực này được luyện tập từ khi nào!

Lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh thảo luận giữa người dẫn chương trình và Giang Lạc Oanh. 

Trang Hách Na trợn mắt, trong lòng suy tư một trận. 

Cũng không biết Giang Lạc Oanh sẽ chọn ai, nhưng chọn ai thì cũng mang đến lợi ích cho cô ta! Chì là có làm thế nào đi nữa thì cô ta cũng không thể thắng nữ thần này … huh

Cô ta nhẹ nhàng đến gần, lúc này mới nghe rõ bọn họ nói cái gì. 

“Không cần suy nghĩ, tôi đã chọn rồi.”

“Hả? Cô chắc chứ?” 

Lúc này, ánh đèn từ khắp nơi đều chuyển lên người Giang Lạc Oanh. 

Nhìn thấy Giang Lạc Oanh, fans càng thêm điên cuồng nồng nhiệt, chỉ thấy cô ấy ưu nhã cầm micro, vốn dĩ là gương mặt không biểu hiện tình cảm bây giờ lại hiện lên một nụ cười nghiền ngẫm. 

“Tôi muốn chọn một người đối diễn cùng mình, đó là...“

Sau một giây tạm dừng, ngay cả fans của Giang Lạc Oanh cũng im lặng. 

“Người được ảnh hậu Giang Lạc Oanh chọn rốt cuộc là ai đây!” Người dẫn chương trình cũng cổ động để tăng thêm sự kịch tính.

Dù sao thì tiết mục này cũng không luyện  tập trước, muốn chọn ai đều dựa vào tâm tình của Giang Lạc Oanh. Nhưng bất kể chọn ai thì cũng mang đến cho chương trình một đề tài siêu hot, dù sao cũng bảo đảm, thế thì cứ tùy Giang Lạc Oanh đi!

“Là…”

“Cố Dao Dao.”

Cùng lúc đó, Kỳ Quan Tòng ngoài ý muốn, nhìn về phía Giang Lạc Oanh. 

Anh dùng tay xoa xoa trán, có chút đau đầu tự hỏi. Anh chưa từng nghĩ đến khả năng này. Giang Lạc Oanh chưa từng tiếp xúc với Cố Dao Dao, vậy chọn Cố Dao Dao là có mục đích gì?

Kỳ Quan Tòng thở dài, bên tai truyền đến âm thanh của người dẫn chương trình.

“Như vậy trường quay của chúng ta tạm nghỉ mười phút, sau mười phút sẽ đến phân đoạn PK kỹ thuật diễn giữa diễn viên và giám khảo Giang Lạc Oanh! Bây giờ xin mời các bạn tổ trang phục đến giúp khách quý trang điểm lại một chút.”

Sau khi người dẫn chương trình tuyên bố giải lao, Cố Dao Dao xuống sân khấu rồi mà cũng không nhàn nhã nữa.

Tuy rằng lần đầu lên sân khấu không mắc sai lầm gì, nhưng lần đầu tiên đối diễn với nhân vật lớn như ảnh hậu thì bản thân cô cũng hơi căng thẳng…

Nhưng mà, có gì phải lo lắng chứ?

Vừa nãy ngay cả trục trặc kỳ lạ thế cũng có thể giải quyết được, bất luận  đối phương làm khó cô như thế nào thì cũng phải nghĩ đến hiệu quả sân khấu. Cho nên cũng không đến mức quá lo lắng. 

Cố Dao Dao vỗ vỗ mặt mình: “Cố lên!”

Lúc này cô nghe các diễn viên khác đi ngang qua, cảm thán nói: “Cũng may không chọn mình.”

“Đúng vậy đúng vậy, làm tôi căng thẳng muốn chết, chỉ sợ là bị chọn trúng thôi.”

Một diễn viên khác nhìn về phía cô, lắc lắc đầu, trong hỗn loạn lại có chút đồng tình: “Trong trường hợp tỉ thí với ảnh hậu thế này thì quả thực là một sự trừng phạt công khai mà..!”

“Cố lên nha, Cố Dao Dao.”

Mọi người lập tức giải tán, chỉnh trang thì chỉnh trang, uống nước thì uống nước, chỉ có một mình Cố Dao Dao đứng tại chỗ. 

Có… đúng không.

Cố Dao Dao xấu hổ kéo kéo khóe miệng, vốn dĩ nghĩ rằng những chuyện tức giận bản thân đều trút ra hết rồi. 

Nhưng xem ra đối diễn cùng Giang Lạc Oanh thật sự là phân đoạn khiến người ta thở cũng không nổi. 

Chỉ là… 

“Cô ấy… sao lại chọn mình?”

Cố Dao Dao vừa tự hỏi, vừa nhìn về phái Giang Lạc Oanh đang chỉnh lại trang trang phục ở bên kia. Vừa vặn ánh mặt hai người giao nhau, Giang Lạc Oanh nâng cằm, ánh mắt mang theo một ý cười khiêu khích. 

Đây cũng không phải là trùng hợp một hai lần, khi cô ở trên sân khấu, đối phương cũng dùng loại ánh mắt này nhìn cô. 

Cố Dao Dao ngạc nhiên, cả người cảm thấy lạnh lẽo. 

“Đây là ánh mắt đánh giá sao, đang đấu mắt với mình hả?”

Cố Dao Dao suy tư quay đầu sang một bên, có người hiểu lầm rằng cô cảm thấy sợ hãi mà lựa chọn trốn tránh, Giang Lạc Oanh nở nụ cười vừa lòng hả dạ. 

Nếu đã muốn làm loạn thì nhất định phải chấp nhận trả giá rồi!

Giang Lạc Oanh đùa nghịch tóc của cô ấy, ánh mặt đảo trên mặt gương. Cố Dao Dao, cô cứ chờ xem đi, rất nhanh thì cô phải rời sân khấu thôi. 

“Nếu mang tâm lí mình bị đối thủ đánh bại, vậy thì bản thân còn chưa đánh đã thua rồi.”

Lúc này, giọng của Kỳ Quan Tòng vang lên từ sau lưng Cố Dao Dao.

“Hả...?”

Cố Dao Dao quay đầu lại, cô có chút hoảng loạn không biết nên đối mặt với Kỳ Quan Tòng như thế nào, đảnh phải đi khắp nơi để né tránh anh. Không ngờ anh lại đến nơi này..

Tới đây để tìm cô sao?

Kỳ Quang Tòng cũng không giải thích mà cúi đầu nhìn tâm trạng của Cố Dao Dao, anh có chút không vui hỏi: “Cô sợ sao?”

“Tôi… Tôi không có! Chỉ là tôi có chút căng thẳng mà thôi, có một chút xíu thế thôi!”

Cố Dao Dao vội vàng trả lời anh, chỉ có điều ánh mắt không biết nên đặt nơi nào cho phải. Cuối cùng cô nhìn ly nước trong tay, an tâm cúi đầu. 

“Đừng quên, hiện tại cô cũng là một diễn viên. Mặc kệ đối phương là ai, chỉ bàn luận kỹ năng diễn xuất với nhau là được rồi.”

“Chỉ như thế sao, vậy thì tốt.”

Nghe câu nói này, Cố Dao Dao thả lỏng không ít. Nhưng cô vẫn cúi đầu như cũ, suy nghĩ lại không biết đã chạy đến phương trời nào. Vốn dĩ trong lòng đang chua xót, nhưng hình như cũng bị gió thổi tan rồi. 

Lời anh vừa nói… là cổ vũ cô sao?

Tưởng tượng như vậy, trong lòng Cố Dao Dao càng tự tin thêm vài phần. Xem ra bản thân cũng có tinh thần quyết đấu!

Nơi xa, Giang Lạc Oanh vừa lòng nhìn  gương mặt đã trang điểm của cô ấy, vừa nghiêng đầu định nói chuyện cùng trợ lý đã nhìn thấy một bóng hình quen thuộc ở bên kia.

… Là anh sao?

Giang Lạc Oanh nhíu nhíu mày, cô ấy tập trung nhìn vào Kỳ Quan Tòng và Cố Dao Dao đang đứng cùng một chỗ, hơn nữa bộ dạng hai người nói chuyện với nhau trông rất vui vẻ. 

Tình huống này là thế nào… Kỳ Quan Tòng và cô hình như rất quen thuộc, còn đến quan tâm hỏi han?

Giang Lạc Oanh đứng dậy, khoanh tay đến trước mặt hai người. 

"Hai người quen biết nhau à? Vậy thì cũng thật trùng hợp.”

Cố Dao Dao phản ứng hơi chậm một nhịp, vẫn là Kỳ Quan Tòng nhắc nhở, cô ngẩng đầu lên nhìn về phái Giang Lạc Oanh: “A, xin chào tiền bối…”

Giang Lạc Oanh nhìn cô, lại đem ánh mắt chuyển qua người Kỳ Quan Tòng. 

Ba người ở cạnh nhau đương nhiên sẽ  xuất hiện bầu không khí khiến người ta không thở được, Cố Dao Dao có chút căng thẳng nắm chặc ly nước, không biết nên làm thế nào cho phải. 

Cũng may lúc này, âm thanh của người dẫn chương trình vang lên. 

“Bây giờ chúng ta tiếp tục quay nhé, xin mời các vị diễn viên và khách quý trở lại chỗ ngồi một lần nữa, xin mời Giang Lạc Oanh và Cố Dao Dao cùng đến giữa sân khấu….”

Cố Dao Dao nhìn Kỳ Quan Tòng gật gật đầu, nhẹ giọng nói: “Tới tôi rồi.”

“Ừ, cố lên.”

Nhìn bóng dáng Cố Dao Dao đi lên đài, Giang Lạc Oanh kéo Kỳ Quan Tòng lại. 

Cô ấy bĩu bĩu môi, kiễng chân lên nhỏ giọng nói bên tai anh: “Tôi nói trước cho anh biết, dù cho hai người quen biết nhau, nhưng lát nữa ở trên sân khấu tôi cũng sẽ không mềm lòng đâu.”

“Là thế sao?” Kỳ Quan Tòng nghiêng đầu nhìn cô ấy, có ý khiêu khích, cười nói.

“Nhưng kết quả thế nào, còn chưa xác định được.”

“Hả?”

Giang Lạc Oanh có chút hứng thú, cô ấy kinh ngạc nhìn Kỳ Quan Tòng, nụ cười trên mặt cũng ít đi vài phần. 

“Đây là lần đầu tiên anh hiểu biết phụ nữ  như vậy, còn tin tưởng đến thế sao? Thật hiếm thấy nha, thế thì tôi lại càng có hứng thú đối đãi với cô ấy.”

Cô ấy gạt tay Kỳ Quan Tòng ra, đi lên sân khấu. 

Nhưng chưa đi được mấy bước thì quay đầu lại, lần đầu tiên cô ấy tổ thái độ ghét bỏ đối với Kỳ Quan Tòng. 

“Còn nữa, tôi rất thất vọng về anh.”

Kỳ Quan Tòng không hiểu ý của cô ấy trong câu nói này.

“Ánh mắt nhìn người của anh…. Tôi thật không dám khen. Từ khi nào anh lại thích loài độc ác nham hiểm như vậy?”

“Hả...?”

Kỳ Quan Tòng có chút ngạc nhiên, ánh mắt mê mang nhìn Giang Lạc Oanh quay đầu đi. 

“Cô đang nói ai?”

Thấy một lúc lâu Giang Lạc Oanh vẫn chưa lên sân khấu, Cố Dao Dao có chút để ý nhìn xuống khán đài, cũng không biết bọn họ đang nói gì…

Chẳng lẽ Kỳ Quan Tòng nhờ Giang Lạc Oanh chiếu cố cô sao?

Sao có thể… Cô tự gạt bỏ suy nghĩ vớ vẩn trong đầu. Mãi cho đến khi Giang Lạc Oanh bước lên sân khấu, cô mới chỉnh đốn lại trạng thái. 

Bất kể thế nào đi chăng nữa thì cũng phải nỗ lực… Cố lên, Cố Dao Dao!

Ánh đèn tập trung lên hai người, người dẫn chương trình đứng ở giữa trêu chọc nói: “Trước khi biểu diễn, tôi nghĩ hẳn là mọi người cũng khá tò mò, tại sao ảnh hậu lại chọn Cố Dao Dao đứng không? Là vì màn biểu diễn vừa rồi của cô ấy làm ảnh hậu cảm động sao?”

Giang Lạc Oanh cầm lấy micro, nhìn Cố Dao Dao cười cười. 

Muốn làm trò khỉ? Thật sự là làm nhục sân khấu này. Sợ rằng có người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, như vậy thì nên dạy cho cô một bài học. 

Cô ấy cũng muốn nhìn xem người được Kỳ Quan Tòng cho là khác người rốt cuộc có bản lĩnh gì!

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)