TÌM NHANH
SỐNG LẠI ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ
Tác giả: Tinh Không Xã
View: 420
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 52: Tay thiện nghệ sinh tồn
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo
Upload by Cáoo

Không có cách nào!

Cố Dao Dao nhìn một loạt cảnh hỗn loạn trên mặt đất, tâm trạng lạnh lẽo lập tức vọt lên cổ. Rốt cuộc những thứ này không thể làm khó cô một chút nào, lúc trước vì bản thân có thể sinh sống là cái gì cô cũng từng trải qua… Đương nhiên cũng bao gồm cả công việc nội trợ giúp việc.

Nhưng mà đợi đến khi cô lục tung đồ lấy ra được cái bao tay cùng với tạp dề, sau khi mặc vào sắc mặt lại là một loạt trắng xanh đan xen.

Đầu tiên cần giải quyết chính là phòng bếp, nơi đang truyền ra từng đợt mùi tanh tưởi, chờ đến khi Cố Dao Dao đến gần nhấc mấy cái chén đĩa ki lên, một vật thể không xác định giống như phô mai kéo sợ đang kết dính thành một khối giữa đĩa trên tay với bồn rửa bát, mà trong bồn nước vẩn đục đen sì kia còn tụ tập vô số những côn trùng lúc nhúc và một ít loài bò sát không biết tên.

“Ọe…”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cố Dao Dao cau mày, dạ dày của cô giống như một cái máy giặt đang điên cuồng chuyển động, dường như chỉ trong giây tiếp theo những đồ ăn chưa kịp tiêu hóa trong dạ dày sẽ phun ra ngoài.

Cái này cũng quá kinh tởm rồi, chẳng lẽ hơn một tuần cũng không rửa qua chén đĩa?

Hơn nữa nhìn qua cái ngăn tủ bên cạnh, trên nóc tủ chồng chất bụi bẩn, độ dày của lớp bụi này giống như cả năm rồi không có một ai ở lại nơi này.

Nhưng mà… Cố Dao Dao nhớ tới đống quần áo ném đầy trên mặt đất không khỏi thở dài.

“Rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể ở dơ như vậy chứ…”

Dù sao trong cuộc sống sinh hoạt của cô, ăn ở sạch sẽ là yêu cầu thấp nhất! Cấp bậc ác mộng như kia? Tuyệt đối chỉ có mình nó là một!

Một lúc lâu sau.

Nhìn sàn nhà sạch sẽ đến mức tỏa sáng cùng với vật dụng trong nhà tỏa hương thơm ngào ngạt, Cố Dao Dao không kìm được thở hổn hển. Tiếp theo đó cô quay đầu nhìn về một đống mấy bao tải rác to đùng, khóe miệng co rút: “Hô, cuối cùng cũng thu dọn xong…”

Mặc dù thu dọn rất khó khăn nhưng mà vẫn có một vài phát hiện nhỏ!

Cố Dao Dao chà xát bàn tay, cô nhìn về trên cái tủ bàn xếp chồng chất những loại túi xách như một tòa núi nhỏ, cảm giác kích động lại bốc lên. Nhưng mà khi nhìn những cái túi đó tỏa sáng lấp lánh giống như được gắn thêm hiệu ứng đặc biệt cô lại cảm thấy chắc hẳn giá trị không dạng vừa đâu. Nhưng mà đều là những nhãn hiệu mà cô chưa từng nghe qua, giá cả cũng cực kỳ cao đi…?

Cố Dao Dao vừa nghi hoặc vừa cầm một cái túi và điện thoại di động lên, gắng gượng lắm mới đọc được tên một cái túi vừ rút ra tùy ý: “Dr.. Para?”

Loại trừ mấy tin tức không hữu ích, cái mức giá này quả thật…

Nhìn năm con số lẻ phía sau, cánh tay Cố Dao Dao run rẩy bỏ di động xuống, cô cố gắng cầm một cái túi da trâu bên cạnh lên xem, ngay cả hô hấp cũng trở nên run rẩy. Không nghĩ tới… Cô thật sự không nghĩ tới, nếu một cái túi thôi cũng quý giá đến như vậy, thì những thứ còn lại chẳng phải đều là…!

Một tên nghèo đến cùng cực - người làm công - Cố Dao Dao không khỏi nở một nụ cười ngu ngốc.

Không nghĩ tới nguyên chủ lại có thể là một phú bà, không chừng những thứ trang sức, thẻ ngân hàng còn thừa lại cũng là…

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chỉ tưởng tượng đến loại khả năng này, đột nhiên Cố Dao Dao cảm thấy tương lai lập tức sáng chói đúng như ý muốn.

Rốt cuộc tiền chính là động lực sống còn của cô!

Nhưng mà…

Khi cô mở di động ra, một loạt tin nhắn lung tung ồ ạt nhảy ra dường như khiến màn hình di động chết đứng, âm thanh leng keng leng keng càng thêm đinh tai nhức óc. Cố Dao Dao hoảng hốt mở tin nhắn di động, toàn bộ nội dung chủ đề tin nhắn đều cùng một ý.

[CiTic]: Xin lưu ý, hóa đơn thẻ tín dụng 3747 của quý khách đã quá hạn trả nợ cuối cùng, để tránh tin của quý khách bị…

[Ngân hàng thương gia]: Cô Cố, chúc sức khỏe cô! Tài khoản hiện tại của quý cô đã quá kỳ hạn thanh toán, vui lòng nhanh chóng thanh toán. Số tiền hóa đơn là 45779.8…

[Đại Hoa Bái]: Thông báo! Số hóa đơn tự động Đại Hoa Bái của quý khách thanh toán tự động thất bại, số tiền 2466.61 vẫn chưa được hoàn trả…

[Định kỳ của bạn]: Đơn đặt hàng của quý khách trong Định kỳ của bạn đã quá hạn tám ngày, để tránh điều này tạo thành ảnh hưởng xấu đến báo cáo tín dụng của bạn…

[Ngân hàng Thiên Đô]: Quý khách đáng kính, khoản vay trả góp tiêu dùng định kỳ của quý cô đã bị quá hạn nghiêm trọng, dựa theo…

Ngắn gọn! Dứt khoát!

Lúc này Cố Dao Dao tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cô quay đầu lại trừng mắt nhìn mấy chiếc túi hàng hiệu ở trên bàn tủ, ngay lập tức lại giống như quả bóng cao su bị chọc thủng hết khí bên trong, không còn cách nào khác. Nguyên chủ chẳng những làm một nô lệ cho vay phòng ở, lại còn muốn làm một con nợ thẻ? Đây là đang ngại bản thân mình không muốn sống nữa cho nên mới tiêu tiền như vậy đúng không?

Tất cả đều là tiền đấy!

Cố Dao Dao hận không thể lôi hồn của nguyên chủ kéo ra ngoài để đánh cho một trận, hỏi cô ta rốt cuộc vì sao đã mắc nợ còn muốn cô đến đây!

Nói thế nào thì cô ta cứ ở đây trả hết nợ trước đi rồi hẵng đi chết!

Lúc này, Kỳ Quan Tòng từ từ kéo tấm rèm cửa ra. Vừa nhìn đã thấy Cố Dao Dao mang bộ dạng sống không còn gì luyến tiếc nằm ở trên giường.

Kỳ Quan Tòng: “?”

“Cho nên vì cái gì chứ… Ai, nếu trọng sinh, phải gánh vác tất cả mọi thứ của nguyên chủ, nhưng mà nói đến cái này, vừa rồi mình lại vừa phát hiện ra một thứ càng kỳ quái hơn…”

Cố Dao Dao lảo đảo đứng dậy, cô nhìn một bức ảnh chụp ở trên mặt bàn nhưng mà phía người con trai đã bị cắt mất phần đầu. Cô có chút thắc mắc nhìn về phía trên, ở bức ảnh chụp, Cố Dao Dao cười ngọt ngào ôm người đàn ông, trông bộ dạng cô ta cực kỳ hạnh phúc, nhưng mà vì cái gì lại thành thế này…

Nói không chừng là vị hôn phu? Bạn trai? Bạn nam thân thiết linh tinh nào đó?

Chẳng lẽ!

Lúc trước do Cố Dao Dao thất tình, cộng thêm nợ nần ngập đầu, tính cách nóng nảy ở chỗ này một tháng vẫn tốn công vô ích, cho nên cô ta mới tuyệt vọng nhảy lầu tự sát?

Cố Dao Dao thở dài, không thể nào, cục diện rối rắm như thế này cũng bắt cô đến thu dọn cho à? Nếu không phải như những gì cô suy đoán, những khó khăn trước mắt quả nhiên là… Thuộc khía cạnh khác.

Cô nghĩ đến cái tủ lạnh rỗng tuếch, không kìm được mà lo lắng cho cuộc sống những ngày tháng sau này.

Mặc dù đồ dùng hàng ngày vẫn đủ, nhưng toàn bộ trà gạo dầu muối không thể nào thiếu được chứ?

Ài…

Đang khi Cố Dao Dao mất mát, bên tai cô vang lên ca khúc rất nổi tiếng trên mạng internet hiện giờ, mà tin nhắn trên màn hình di động đủ để khiến toàn bộ bi thương trong cô hóa thành hư không.

Vừa rồi còn nghĩ không có cách kiếm tiền, hiện tại đến rồi!

[Chu Minh Thục]: Đây là địa chỉ chụp quảng cáo cho buổi chiều, số 3 đường Hưng Quang, XX ngã tư XXX, không được đến muộn.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)